Chân vừa nhập xà trì, Lam Vô Nguyệt liền cảm giác được mình bị cắn, hai chân nặng nề mà giẫm chết hai con xà, mượn lực nhảy lên, ở trước thời điểm rơi xuống tiếp theo, kiếm trong tay trực tiếp đem mấy con xà đang vây lên trảm thành hai đoạn, nhưng xà quá nhiều, Lam Vô Nguyệt lần thứ hai rơi vào xà trì vẫn là không thể tránh khỏi bị chúng cắn . Hít sâu một hơi, Lam Vô Nguyệt lần thứ hai nhảy lên liền vững vàng dừng ở một chỗ khác trong xà trì.
Ngay khi chân của y vừa chạm, thanh âm tà ác của Phàm Cốt lại truyền đến: “Tiểu tử, ngươi rất giỏi, nhưng đừng tưởng rằng oa nhi kia uy ngươi ăn giải độc hoàn là có thể giải xà độc này của ta, xà của ta là dùng vật tối độc trong thiên hạ nuôi dưỡng, ngươi cứ chờ chết đi, oa ha ha ha.”
Lam Vô Nguyệt lạnh lùng nói: “Buông tha đại ca ta cùng Tiểu Bảo.”
“Hừ, tiểu tử, ngươi quá kiêu ngạo , ta muốn đem ngươi làm thành xà cơm.”
Nơi mắt cá chân bị rắn cắn trúng càng ngày càng tê dại, Lam Vô Nguyệt trong lòng biết chính mình trúng độc , nhưng y lại thần sắc không thay đổi, tiếp tục nói: “Thiên hạ đệ nhất thần y nguyên lai cũng bất quá là lão bất hưu (lão già không tốt lành/lắm mồm) thích khi dễ kẻ yếu cùng hài tử, hôm nay chết ở chỗ này cũng chỉ có thể trách ta lo lắng không chu toàn, xem nhẹ nhân tính của ngươi.”
Mũi kiếm trụ trên đất, thân mình Lam Vô Nguyệt lung lay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi/1901537/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.