Bầu không khí tĩnh lặng và ngột ngạt như bao phủ lấy hai người khi họ cùng nhau bước qua vườn hồng. Những đóa hoa tươi tắn không thể làm vơi đi sự nặng nề giữa hai người. Dù có nhiều câu hỏi ẩn chứa trong lòng, nhưng không ai đủ dũng cảm để phá vỡ sự im lặng. Cuối cùng họ cũng rời khỏi vườn hồng ấy và tới được bãi đỗ xe . Hạ Như Nguyệt lịch sự quay sang nói cảm ơn với người đàn ông bên cạnh, nếu không có anh ta chắc giờ cô vẫn lòng vòng trong vườn hồng kia mất.
Nguyễn Mạnh Chiến, với thái độ lạnh lùng và lặng lẽ, chỉ đáp lại bằng một câu cảm ơn ngắn gọn trước khi quay lưng bước về phía chiếc xe của mình. Hạ Như Nguyệt đứng đó, cảm giác như mọi từ ngữ đều rơi vào khoảng không vô nghĩa. Cô đã muốn hỏi về chuyện hôm trước, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Dù sao thì, mọi thứ đã trở nên không còn quan trọng nữa. Giờ đây, cô không còn thời gian và tâm trí để bận tâm đến những chuyện đã qua.
"Hạ Như Nguyệt, chào mừng trở lại"
Nghe thấy lời nói này, cảm xúc trong cô bỗng dưng lại trở nên xáo trộn. Hạ Như Nguyệt đứng im, cảm giác như một làn sóng cảm xúc vừa tràn đến, làm cô không biết phải phản ứng ra sao. Những lời chào mừng đơn giản lại khiến lòng cô dấy lên một cơn sóng lớn. Cô quay đầu, nhìn người đang đứng trước mặt mình, là cậu ta - Nguyễn Mạnh Chiến
Nguyễn Mạnh Chiến, với nụ cười nhạt và ánh mắt trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-yeu-lai-tu-dau-duoc-khong-/3647335/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.