🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ Như Nguyệt mơ hồ mở mắt ra, xung quanh là một căn phòng bệnh thoáng đãng. Trước mặt cô là vẻ mặt lo lắng của mọi người.



"A Nguyệt,cậu tỉnh rồi, biết bọn mình lo lắng như thế nào không"



"Chị, cuối cùng chị cũng tỉnh dậy rồi, chị làm cả nhà lo lắng quá. Để em đi báo tin cho mọi người"



"Như Nguyệt, tỉnh dậy là tốt rồi"



"Tớ ngủ ở đây bao lâu rồi"



"7 ngày rồi Nguyệt ạ, bọn mình sợ lắm, tưởng cậu sẽ không tỉnh lại nữa"



"Mình dậy rồi đây mà"



Thanh Thảo sau khi nghe thấy Thanh Vân báo tin liền nhanh chóng vào bệnh viện rồi lôi Chí Quang qua đó.



"Anh mau kiểm tra cho cậu ấy đi, xem cậu ấy có vấn đề gì không?"



"Xem ngay đây thưa ngài"



"Kkk, tớ không sao rồi, hai cậu ngồi kia cho đỡ mệt đi, mồ hôi tất mặt kìa"



"Nguyệt, cuối cùng tớ cũng đợi được cậu tỉnh lại. Báo cho mấy đứa kia chưa"



"Báo vào nhóm rồi"



"Nhóm nào"



"Chết mẹ rồi, báo nhầm vào nhóm kia...."







Nghe tới từ nhóm kia, Hạ Như Nguyệt lại lặng một nhịp. Cô bảo bọn họ là muốn ở một mình, mấy người bạn tôn trọng cô nên nhanh chóng đi ra ngoài.



Hạ Như Nguyệt lặng người đi, cô nhớ lại mình đã mơ một giấc mơ không đáng mơ. Mơ thấy bản thân mình chết đi. Mơ thấy sự đau khổ tột cùng, khóc một đêm mà bạc trắng đầu của mẹ khi cô ra đi. Mơ thấy ông bà đã già rồi nhưng vẫn phải khóc nấc lên khi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-yeu-lai-tu-dau-duoc-khong-/3585000/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.