Trải qua hai ngày nhốt mình trong phòng không ăn không uống, cũng không động đến bất kì phương tiện liên lạc được, cô nhận được cuộc gọi nhóm từ Nguyễn Thành Công.
"Tiểu ma đầu, sao rồi, lướt tin chưa"
"Có chuyện gì"- giọng cô thều thào không còn sức lực mà nói
"Cậu đừng vì người không đáng mà tiều tụy như thế, Nguyễn Mạnh Chiến có buồn như cậu không, cậu ta chuẩn bị cùng người khác đi du học rồi kia kìa"- Thanh Vân mấy ngày nay đến nhà đều không gặp được cô liền tức giận quát mắng khi nghe thấy tiếng cô
"Người khác ?"
"Đúng thế, A Nguyệt cậu đừng tự hành hạ bản thân mình nữa, cậu ta phản bội cậu đấy"
"Cậu làm như vậy có đáng không"
Đúng thực là nực cười, bị bọn kia giáo huấn một phen, cô lại nằm gục xuống, ném điện thoại vào một chỗ, đơ ra đấy như một con tiểu tốt . Tiểu bảo bối của cô chết rồi, hắn chết rồi, người đó vốn không phải của cô nữa. Cô muốn đi tìm, tìm lại tiểu bảo bối của mình, nhưng rốt cuộc cô phải tìm cậu ở đây đây. Người mà cô yêu nhất đâm cho cô một nhát đau như vậy, làm sao để có thể nguôi ngoai đây. Rõ ràng cô đã nói với hắn rất nhiều lần, nếu hết yêu cô thì nhất định phải nói, cô nhất định sẽ tôn trọng ý kiến của hắn, nhưng hắn thì sao, lén lút bên người khác sau lưng cô sao, người này không đáng để cô tha thứ.
Mấy đứa kia lại lần nữa chạy tới thăm cô, lần này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-yeu-lai-tu-dau-duoc-khong-/3584999/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.