Trình An Nhã ngồi trên giường, nghe thông tin từ TV. Cô nghe được mọi chuyện, bố cô không phải kẻ giết người bố cô bị oan.
- " Chú Lý, bố của cháu sẽ được thả chứ? "
- " Đúng rồi, cô chủ sẽ sớm được đoàn tụ với bố "
Lúc này Dạ Hạo Hiên gọi đến điện thoại của Lý Hào.
- " Chú chuyển máy cho An Nhã giúp cháu "
- " Được "
Lý Hào đi đến gần rồi đưa điện thoại cho An Nhã.
- " An Nhã, em xem tin tức rồi chứ? "
- " Em xem rồi, thật tốt quá cuối cùng cũng sáng tỏ " Cô mỉm cười đáp lại.
- " Cùng đi đón ba chứ...à anh nhầm đi đón chú Trình " Dạ Hạo Hiên lỡ mồm mà kêu ba của cô thành ba của anh.
- " Ba của em sớm muộn cũng là ba của anh, gọi vậy đi cho quen dần " Nói rồi cô cũng đưa điện thoại cho Lý Hào để ông cúp máy.
Dạ Hạo Hiên nghe xong liền đơ tại chỗ, ý của câu nói đấy là gì? Cô xem anh như anh trai ruột thịt nên ba của cô cũng là ba của anh, hay là.....theo nghĩa vợ chồng? Anh cứ nghĩ vậy mà môi lại nở nụ cười.
- " Sếp, anh không nói cho Trình tiểu thư biết chuyện anh giúp cô ấy trả thù sao? "
- " Không cần đầu, tôi không muốn cô ấy đối xử với tôi như một ân nhân " Dạ Hạo Hiên luôn như vậy, luôn giúp cô nhiều việc nhưng chẳng bao giờ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-xin-loi-anh-den-muon-roi/2967918/chuong-26.html