Biệt Thự Sở Gia.
- " Cô về đây làm gì? " Sở Kiều Yến ngồi trên ghế tay cầm chai rượu mà hỏi.
- " Kiều Yến, em hết đường rồi. Em thật sự không còn nơi nào để đi, ai ai cũng xa lánh em. Anh tha lỗi cho em đi có được không? Em biết sai rồi em thật sự rất sợ phải lang thang ở bênh ngoài " Hi Hoa cô ta mặc bộ đồ nghèo nàn tóc thì cột tùy tiện, gương mặt nhợt nhạt không son phấn nhìn cô ta tiều tụy đi nhiều.
- " Hi Hoa, chúng ta cũng là một thể loại người thôi. Lúc tôi bị trục xuất khỏi công ty, là cô đã quay lưng với tôi. Đến hôm nay cô sa cơ thất thế thì liền trở mặt quay lại đây cầu xin sự tha thứ, cô nghĩ tôi ngu ngốc đến như thế ư? Hi Hoa tôi trước kia cũng có chút tình cảm với cô, tôi xem cô như ân nhân cứu mạng cô làm gì tôi cũng nhấn nhường bỏ qua đến cái thai tôi cũng im lặng không nói gì, còn cô thì sao? Cô đối xử với tôi như thế...cô nghĩ tôi sẽ tiếp tục ngu ngốc thu nhận cô sao? Sở Kiều Yến tối thất bại một lần nhưng không có nghĩa là sau nãy vẫn như vậy. Tôi thất nghiệp chứ không có thiếu tiền, sau chuyện này tôi cũng rút ra cho mình một vài bài học. Tiền tôi để trên bàn, cô cần đi mà xoay sở dùng đi đừng để tôi gặp cô nữa "
Nói rồi Sở Kiều Yến cầm chai rượu lên đứng dậy rồi đi lên lầu. Hi Hoa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-xin-loi-anh-den-muon-roi/2967917/chuong-27.html