Sau khi về cung thì Hoàng Quân tìm tiểu Hồng nói nhỏ chuyện gì đó rồi mở cửa vào phòng.
– Két – Chàng mở cửa và cứ tưởng rằng sẽ thấy nương tử nhà mình tươi cười ra chào đón mình nhưng mà chàng đang nhìn thấy cảnh gì thế này?
Nàng đang cầm con dao nhỏ định cứa cổ tay mình đó! Đáng giận thật! Nàng đây là không muốn sống nữa sao hả?
– Nàng đang làm cái gì vậy hả – Chàng hét, chàng thấy máu toàn thân của mình đều chảy lên đầu cả rồi.
– Keeng – Tiếng con dao rơi xuống đất, nàng nói:
– Chỉ có cách này mới làm chàng buông tay thiếp thôi, “hic…”.
– Tốt, tốt, thật sự rất tốt, vậy thì chúng ta sẽ chết chung – Rồi chàng cầm con dao lên.
– Huhu… đừng mà – Bích U ngăn cản chàng và òa khóc.
– Chẳng phải nàng muốn chết lắm sao? Nàng làm vậy thì có nghĩ đến ta không, ta sẽ sống như thế nào nếu như không có nàng đây hả – Hoàng Quân hoảng sợ nghĩ nếu như chàng mà chậm thêm chút nữa thì nàng đã… mới nghĩ đến đó mà làm tâm chàng thật đau.
– Huhu… thiếp xin lỗi, thiếp sai rồi – Nàng khóc và chỉ biết lặp lại những từ này.
– Ngoan, đừng khóc, hãy tin ta được không – Hoàng Quân thấy mình sắp bị điên rồi, rõ ràng là nàng đã làm sai nhưng chàng lại không dám nói nặng lời với nàng.
– Bẩm vương gia, cháo tổ yến đã nấu xong – Tiểu Hồng bưng tô cháo vào và nói.
– Ừ! Đưa đây cho ta – Hoàng Quân cầm tô cháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-vuong-phi-cua-that-vuong-gia/739384/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.