Trưa hôm đó, Hoàng Quân cho tất cả ngừng lại ở một tiểu lâu để ăn cơm.
Khi chàng đỡ Bích U xuống xe thì nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của nàng nên hỏi:
– Nàng không khỏe ư?
– Thiếp không sao, chàng đừng lo – Nàng mỉm cười và nói.
– Ừm – Tuy là nói vậy nhưng trong lòng chàng rất lo, đoạn đường này quá dài, sợ là sức khỏe nàng sẽ không chịu nổi mất.
Khi ăn cơm, Bích U nói với Thuận Đức, tiểu Hồng và tiểu Thúy:
– Nào, các ngươi ngồi xuống ăn cơm với chúng ta luôn cho vui nhé!
– Dạ, để chúng nô tài ngồi chỗ khác cũng được – Thuận Đức trả lời, đùa à, hắn không thể bỏ lễ nghi được.
– Ở nơi này mà còn để ý những lễ nghi đó làm gì, nào, nào ngồi xuống ăn cho vui đi – Bích U tiếp tục thuyết phục.
Ôi, nhiều thức ăn như thế này thì làm sao nàng với phu quân ăn hết, cho nên không thể lãng phí được!
Nếu như mọi người mà biết suy nghĩ này của nàng thì sẽ đồng loạt nói “vương phi à, người suy nghĩ quá nhiều rồi đó a”.
Nhìn thấy một tia do dự trong mắt họ thì Hoàng Quân nói:
– Ngồi xuống ăn cơm hết đi.
– Tạ ơn chủ tử – Cả ba người đều vui vẻ ngồi xuống ăn cơm.
*********
Đoàn người cứ ngày đi đêm nghỉ như vậy, cuối cùng cũng đến Đại Chiêu. Nghe người báo lại chắc còn khoảng một ngày nữa là sẽ đến kinh thành của Đại Chiêu, cả Hoàng Quân và Bích U đều vui mừng, Bích U vui mừng sắp gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-vuong-phi-cua-that-vuong-gia/739377/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.