Lăng Dụât khẽ cười một nụ cười mờ nhạt, nhẹ giọng nói “Dịch vào đây.”
Hạ Diệp cảm thấy chuyện này có vẻ không được ổn lắm, nhất là gương mặt lúc này rất khó phán đoán rốt cuộc anh đang nghĩ gì trong đầu. Nhưng dù vậy cô vẫn phải buộc lòng dịch người vào gần hơn một chút, chỉ vài milimet thôi cũng đủ rồi, ít nhất đó là suy nghĩ của cô bây giờ.
Anh xoay đầu, tựa hồ như không hài lòng, ánh nhìn vẫn ở trên người cô không rời.
Cô thề chỉ có người không có não mới không nhìn ra được sự đáng sợ đó của anh ta, kể cả sự nặng nề trong ánh mắt đó đối với mình cô cũng thấy rõ mồn một. Sau mấy giây khựng lại cô lại tiếp tục nhích vào trong.
Trước giờ, đây là lần đầu anh phải mở miệng và dùng hành động để biểu thị nhiều như vậy nên tâm trạng rất nhanh đã bị suy giảm.
Lúc này Hạ Diệp liền hung hăng dịch người, cô cứ có cảm giác nếu không làm vậy hôm nay cô tuyệt đối không sống yên được, suy cho cùng tính độc đoán của người đàn ông này quá mạnh, cô ngồi cạnh rất áp lực.
Loáng thoáng đã trở về cảm xúc thường thấy, anh vẫn lãnh đạm y như cũ.
Thật ra cô vẫn lo, nếu đi cùng xe với Lăng Duật đến công ty hẳn sẽ gây ra không ít hiểu lầm cho nhân viên hay là giống các nữ nhân viên kia nói, cô dùng thân để lấy lòng của nam nhân trên giường, lại nói thêm cô vì lợi ích mà bán rẻ lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-toi-nuoi-em/2432363/chuong-27.html