Sau khi chấp nhận cho Lý Thừa Húc một cơ hội thì Giao Tranh và Thừa Húc thường xuyên gặp nhau nhiều hơn, từng hành động yêu thương cử chỉ chăm sóc của Thừa Húc khiến Giao Tranh mỗi ngày đều cảm nhận rõ ràng, Thừa Húc không muốn việc gì cũng phải tới tay Giao Tranh cả nên anh có nói với cô để anh phụ giúp cô, ban đầu Giao Tranh không đồng ý về bên mảng thời trang này thì Thừa Húc biết gì chứ, anh chỉ có về các loại rượu thôi thì làm sao giúp cô mấy việc này được.
Nhưng Thừa Húc nói hắn có thể làm được nhưng Giao Tranh không tin, mãi sau mới nhớ là hắn còn có Thẩm Đông Cung, người đàn ông đứng đầu ngành thời trang nên hắn cũng biết được kha khá về nó. Phải nói rằng từ khi được cô đồng ý cho Thừa Húc một có hội thì anh luôn trân trọng từng phút giây bên cạnh cô gái này, anh sợ bản thân sẽ làm cô buồn làm cô khóc bất cứ lúc nào, Giao Tranh là người con gái hắn yêu cả cuộc đời này hắn chỉ chấp niệm một mình Giao Tranh mà thôi, nếu như có kiếp sau hắn cũng xin được bên cạnh cô dù trong bất kì hoản cảnh nào miễn là cùng cô.
- Thừa Húc anh tưởng em là heo sao ? Ngày nào cũng bắt em ăn nhiều vậy chứ, còn nữa em còn một đống việc đăng đăng đê đê ở công ti kìa, không có rảnh rỗi như anh đâu.
- Anh làm gì dám coi em là heo chứ, em không ăn đi thì đừng có mà trách anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-em-chay-khong-thoat-dau/2910293/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.