Năm ngày sau, cô tỉnh lại khẽ nhìn xung quanh. Cô thấy hắn đang nhìn mình chăm chú, cô khẽ gọi bằng giọng ngáp ngủ :
\- Lâm Lâm.
Hắn cau mày nhìn cô, hỏi :
\- Lâm Lâm là ai ?
Cô chỉ hắn, hắn thở dài rồi bế cô lên, nói :
\- Tôi là Lâm Minh.
Cô ôm cổ hắn nói :
\- Lâm.... Lâm Minh.
Hắn khẽ gật đầu. Hắn đưa cô vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân. Hắn cho cô mặc bộ váy ngủ trễ vai dài đến cổ chân. Hắn bế cô, để đầu cô tựa vào vai mình, cô vẫn ngáp ngủ nhắm mắt. Hắn vỗ nhẹ lên lưng cô, nói :
\- Bảo bối, em mau dậy đi, sắp xuống đến phòng ăn rồi.
Cô vẫn một mực nhắm mắt nói :
\- Em muốn ngủ nữa.
Vừa nói xong, hắn đi vào phòng ăn. Cô ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, liền ủn hắn ra, nhảy xuống chạy đến bàn ăn. Hắn khẽ cau mày, đi đến chỗ cô đang ngồi nói :
\- Đồ ăn quan trọng thế sao ?
Cô gật đầu, hắn nhìn con mèo nhỏ đang ăn nhìn thức ăn trên bàn một cách thèm thuồng, liền phì cười, vuốt tóc cô nói :
\- Em không ăn được mấy cái này đâu.
Cô nhìn hắn đầy tiếc thương nói :
\- Tại sao chứ ?
Hắn kéo cô, để cô ngồi lên đùi hắn rồi lấy từ bát cháo từ tay quản gia. Hắn đáp :
\- Em mới bị thương, vẫn đang phục hồi, nên phải ăn cháo.
Cô nhìn những thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-em-chay-dang-troi/3017612/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.