Sau khi cô tỉnh dậy thì có một mùi khử trùng sộc lên mũi khiến cô cau mày lại. Cô mở đôi mắt ra nhìn, đây là bệnh viện sao? cô thấy liền lấy tay chống lên ngồi dậy. Đã 2 ngày cô nằm ở đây, mà không được uống nước nên bây giờ họng cô khô khát. Cô quay sang lấy cho mình cốc nước thì cơn đau truyền đến khiến mặt cô tái nhợt. Cô vẫn cố gắng với cốc nước trên bàn mặc kệ sự đau đớn của thân xác. "Choang..." một tiếng khá to vang lên, khiến cho mấy tên thuộc hạ của hắn và ông quản gia xông vào. Cô vì không may mà làm rơi cốc nước, cô nói giọng mệt mỏi:
- Lấy tôi nước.
Mấy tên thuộc hạ vui vẻ nói :
- Phu nhân người tỉnh rồi, mau cho người đi báo cho thiếu gia.
Cô đau khổ nói lại:
- Làm ơn hãy lấy cho tôi cốc nước.
Tên thuộc hạ nghe vậy liền nói :
- Xin phu nhân chờ tôi tí.
Cô gật đầu, bọn chúng nói vậy thì liền đi ra ngoài, để lại ông quản gia. Cô hỏi :
- Đây là bệnh viện tư đúng không ạ ?
Ông quản gia gật đầu, đáp :
- Đây là bệnh viện của Lâm Thị xây ạ.
Cô nhắm mặt lại tĩnh dưỡng. 15 phút sau, hắn đi vào cùng cốc nước trên tay. Hắn nói :
- Bác quản gia, bác ra ngoài đi.
Ông quản gia nghe vậy liền cúi đầu rồi ra ngoài. Hắn đi đến bên cạnh chiếc giường cô đang nằm nhìn cô chắm chăm rồi hỏi nhỏ :
- Em đang ngủ sao?
Đầu cô nhanh hơn não liền gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-em-chay-dang-troi/151798/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.