Tầm chiều tối, cô thức dậy đầu đau như búa bổ, cô cố gắng lết ra cửa, mở cửa nhưng không được, cô đập cánh cửa hét :
- Ông chú già, thả tôi ra !
Lâm Minh đúng ở dưới nhà đang làm việc với Hắc Báo và Mạnh Kha thì nghe thấy cô nói vậy. Mặt hắn đen xịt nói với Hắc Báo :
- Cậu làm nốt cho tôi đống này. Tôi lên xem Bảo bối thế nào.
Nói xong hắn đi lên tầng để lại hai người đang cố nén lại điệu cười của mình. Hắn mở cửa đi vào, thấy cô nhìn hắn bằng đôi mắt tức giận. Hắn nói :
- Thu lại đôi mắt đó đi.
Cô cười khinh bỉ nhìn hắn nói :
- Tôi không cần anh phải giúp tôi trả thù nữa. bây giờ thả tôi ra .
Hắn lắc đầu nói :
- Em đừng bao giờ nghĩ em được thoát khỏi đây.
Cô tức giận nói :
- Đủ rồi! Chúng ta ly hôn đi .
Hắn cau mày khi nghe câu đó, hắn đang cầm món quà tặng cô thì ném xuống, đi đến bóp cổ cô nói :
- Em là đang thách thức sự nhẫn nại của tôi sao? Ly hôn sao? Em đừng bao giờ nghĩ đến . Dù tôi chết tôi cũng sẽ lôi em xuống địa ngục cùng mình . Em đừng hòng thoát khỏi tôi .
Cô bị hắn bóp cổ nhưng không giãy dụa, nói :
- Anh đừng làm khó tôi, tôi không yêu anh, anh chỉ là kẻ thay thế cho người tôi yêu thôi. Nhưng bây giờ anh ấy đã quay trở lại rồi. Anh nói xem khi tôi và anh ấy hôn nhau thế nào ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-em-chay-dang-troi/151797/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.