Cô bước ra khỏi chiếc taxi cô đi thẳng vào một con hẻm tối . Cô dừng chân ở một cửa hàng cổ, mở cửa ra thì có một người phụ nữ lớn tuổi nói :
- Mạn Mạn đấy à ?
Cô đáp lại giọng nói đó :
- Bà Lục ! Là cháu, cháu đến để lấy thuốc ạ .
Bà Lục kia đi ra từ quầy tiệm đến chỗ cô rồi ôm, hỏi :
- Nào vào đây để bà khám cho . Cháu đấy , bà đã dặn là cứ một tháng đến đây một lần sao cứ ba tháng mới đến ! Nếu cứ trì hoãn thì không tốt đâu không tốt đâu !
Cô cười nói :
- Có sao đâu ạ ?
Bà Lục đó mới kéo cô vào trong một căn phòng, căn phòng này có rất nhiều đồ cổ, cũng chứa rất nhiều loại thảo dược quý hiếm . Bà cho cô ngồi vào một cái ghế rất cổ rồi nói :
- Cháu lại gầy đi sao ? Nhìn cháu sao gầy gò thế này ?
Cô lắc đầu nói :
- Đâu, cháu vẫn tăng cân mà .
Bà cười rốt cô cốc nước rồi hỏi :
- Dạo này Mạn Mạn ổn chứ, có phải lại cãi nhau với bố không ?
Cô cầm cốc nước uống một ngụm rồi nói :
- Mấy hôm trước đúng là cháu cãi nhau với ông ta, nhưng cháu vẫn ổn .
Bà Lục nhìn thẳng vào đôi mắt của cô, cô bất chợt bị nhìn thẳng vài mắt nên liền tránh né , bà nói :
- Cháu đó, suốt ngày nói dối ! Đôi mắt của cháu nó thật đẹp, nhưng nó luôn cho ta biết cháu ổn hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-em-chay-dang-troi/151789/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.