Cô đang ăn ngon lành thấy anh không động đũa liền ngước lên nhìn anh, bất giác thấy anh cứ nhìn chằm chằm cô,làm cô khó hiểu lên tiếng.
-- Sao chú không ăn đi.
-- Chỉ là tôi có một thắc mắc.
-- Thắc mắc gì ?
-- Thường là khi gắp đồ ăn thì sẽ bỏ vào miệng ăn trước,còn em thì không như vậy.
-- Chuyện này có gì đâu thắc mắc,thì ai em cũng như vậy người lớn tuổi em luôn gắp trước cho họ rồi mới đến lượt mình.
-- Vậy là em chê tôi già sao ?
-- Cũng có lý em gọi là chú vậy là già rồi.
-- Em...
-- Haha đùa chú thôi đúng là người lớn tuổi thì em làm vậy,còn người bằng tuổi hay lớn vài tuổi là em muốn lịch sự với họ thôi.
-- Vậy sao ?
-- Chú không tin em sao ?
-- Em chê tôi già làm sao tôi dám tin.
-- Thôi chú ăn đi xem như thể hiện lòng hiếu kính nhé.... haha...
-- Em còn cười được sao ?
Anh nhíu mày hậm hực không thèm quan tâm đến cô, thấy hơi lố cô liền hắn giọng nghiêm chỉnh lên tiếng.
-- Được rồi chú đừng giận mà, chỉ vì em không muốn mất lịch sự thôi nên mới làm như vậy,chứ chú đâu có già đâu vẫn còn trẻ bân luôn.
-- Thiệt không đó.
-- Thiệt mà chú tin em đi.
-- Không thể tin được.
-- Ơ thế làm sao bây giờ ?
-- Tôi không biết.
Cô đắng đo suy nghĩ khi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/3150650/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.