Cô đã theo anh tròn năm năm rồi. Nguyên nhân cô ở lại bên cạnh anh không đơn giản chỉ là vì tiền, mà quan trọng hơn là vì cô yêu anh! Từ lần đầu tiên khi cô nhìn thấy anh, cô đã yêu anh thật sâu đậm, không cách nào tự thoát ra được! Vì thế, cho dù anh có đối xử với chính bản thân cô tàn nhẫn thế nào đi nữa, thậm chí anh còn vô tình chiếm đoạt mất đứa con gái của cô, thì trong cổ họng của Lý Duyệt cô cũng không dám kêu rên một tiếng, cũng chỉ bởi vì, cô sợ anh sẽ đuổi mình đi, nhưng mà hôm nay...
"Cô là một người phụ nữ rất tốt, chỉ là giờ đây tôi đã chán ngấy cô rồi!" Tuy Tống Linh không phải là người bản tính trời sinh lãnh huyết vô tình, nhưng nhìn thấy Lý Duyệt rơi lệ như thế, trong thâm tâm anh ta cũng cảm thấy có chút không đành lòng.
Chán ngấy...
Chỉ có hai chữ ngắn ngủn như vậy thôi sao?
Hai mắt Lý Duyệt đẫm lệ, cô thống khổ kéo miệng ra, trên đôi môi của cô thoáng hiện một nụ cười tràn đầy sự đau khổ, nhìn nụ cười này của cô còn khó coi hơn là nhìn cô khóc, nói: "Anh đã nhìn trúng một cô gái khác rồi, có đúng hay không? Bởi vì các cô ấy trẻ đẹp hơn em, vì thế anh mới chán ngấy em, có phải không?" Cô cắn chặt đôi môi, vẻ đầy tủi thân, trong lòng đau như bị dao cắt.
Tống Linh nhìn Lý Duyệt đầy vẻ bất đắc dĩ, lắc lắc đầu, đưa tay ra cầm lấy bàn tay của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233563/chuong-225-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.