Editor: Táo đỏ phố núi
Tất cả đồ đạc đã được đóng gói cả đêm hôm qua rồi, ngày mai là bọn họ có thể dọn tới nhà mới được rồi. Nghĩ tới chuyện từ nay về sau có thể sống cùng với mẹ ruột của mình, Nhiếp Tử Vũ không nhịn được mà cong môi lên nở một nụ cười nhẹ nhàng. Nhưng mà, đột nhiên trong đôi mắt trong trẻo của cô thoáng tối lại, hơi do dự một chút, động tác cũng dừng lại.
“Mình định tạm thời nghỉ học.” Cô ngước mắt lên, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Triệu An Nhã ở phía đối diện. Chuyển nhà rồi lại nghỉ học, như vậy thì anh sẽ không tìm được cô nữa… Mục đích của Nhiếp Tử Vũ là như vậy.giênz đàn lê quí đón
“Tạm thời nghỉ học? Vì sao?” Triệu An Nhã không hiểu trợn tròn hai mắt nhìn cô, chỉ một lát sau như chợt hiểu ra cười. “À ~ mình hiểu rồi, có phải là do cậu mang thai, nên Nhiếp Tử Phong bảo cậu tạm thời nghỉ học không?”
Nhiếp Tử Vũ chỉ cười không nói, nhưng mà đáy mắt cô lại ngập tràn sự đau đớn và buồn bã. Cô cúi đầu lấu giấy bút trong giỏ xách ra, rồi nhanh chóng viết một dòng địa chỉ liên hệ lên đó, sau đó đưa cho bạn mình: “Ngày mai có rảnh thì qua đây giúp một chút đi.”
“Chắc chắn là rảnh mà.” Triệu An Nhã vỗ ngực, nhận lấy tờ giấy cô đưa, sau đó nháy nháy mắt với cô: “Nhân tiện mình cũng muốn chào hỏi bác gái một chút.”
Triệu An Nhã nói xong cúi đầu nhìn xuống bàn, một giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233473/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.