Editor: Táo đỏ phố núi
Ngày hôm sau, quả thật là Nhiếp Tử Vũ và bà Trần Phương đã đi xem nhà, thời gian chỉ một buổi sáng ngắn ngủi đã nhanh chóng ký hợp đồng được một căn nhà, cũng không lớn lắm, nhưng rất ấm áp, vừa đủ cho ba người ở. Sau đó hai người tranh thủ buổi trưa đi vào siêu thị mua một chút đồ đạc, đồ dùng trong nhà bếp, chăn ga gối đệm, sau đó quyết định hai ngày sau thì dọn vào ở.
Đêm đó, Nhiếp Tử Phong có tới hay không cô cũng không biết, nhưng mà khi hai người về nhà, thì ở ở cửa lại có thêm mấy cái túi đồ.
...
Ban đêm.
Tại nhà bếp, bà Trần Phương mặc tạp dề mồ hôi mồ kê nhễ nhại, mặc dù vất vả, nhưng mà trên khuôn mặt của bà lại hiện ra một nụ cười vui vẻ, thoạt nhìn tâm tình rất vui.
Gió đêm thổi từ bên ngoài cửa sổ vào, tấm rèm cửa sổ màu trắng bay phấp phối, trong phòng khách đơn giản, chiếc quạt cũ kỹ ở trên trần nhà kêu “kẽo kẹt” quay mang tới cảm giác mát mát.
Hai cô gái có khuôn mặt giống nhau ngồi đối diện với nhau, hai người thì một người đang mím môi với vẻ mặt lạnh lùng, một người thì nở nụ cười nhẹ đang nói không ngừng. Điénnlequydon
“Ngày kia, chị có rảnh không?” Người hỏi là Nhiếp Tử Vũ, cô luôn mỉm cười từ đầu tới giờ nhìn Lạc Thuần nãy giờ không hề nhìn mình chút nào, dùng giọng nói dịu dàng nói: “Cùng tới nhà mới với chúng ta đi.”
Vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233472/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.