"Tôi không thểđi lại, cũng không thể lấy vợ. Mọi người trong gia đình đều trông chờ tôi nối dõi tông đường, thế nhưng tôi chỉ có thể sống côđộc suốt quãng đời còn lại. Tâm trạng này, em có thể hiểu được không?"
Lời nói của Hoắc Vân Thâm vừa chân thành tha thiết vừa buồn bãđau thương, Hứa Hi Ngôn nghe mà trong lòng ngập tràn cảm giác có lỗi. Cô thực sự không cốý, đấy là tình huống đặc biệt mà.
"Thật xin lỗi... Tôi thật sự không biết sẽ có kết quả như vậy. Nhưng chuyện này cũng không thểđổ hết lỗi cho tôi được, ai bảo lúc đấy anh mờ mắt mà mò nhầm vào phòng tôi."
Tuy trong lòng Hứa Hi Ngôn vô cùng áy náy, nhưng chưa từng hối hận vìđêm đóđãở cùng anh.
Nếu không phải là anh, cô cũng không cóđược Anh Bảo.
Cô phải cảm ơn anh mới đúng.
Khi nãy anh nói, gia đình anh cũng rất mong anh có người nối dõi tông đường. Trong lòng Hứa Hi Ngôn bỗng dâng lên một nỗi lo âu phiền muộn.
Cô nhất quyết không thể nói cho anh biết, Anh Bảo chính là con gái anh. Nếu không, nhà họ Hoắc nhất định sẽ muốn giữ cô bé lại, lúc đấy chẳng phải cô xong đời rồi sao!?
Hoắc Vân Thâm cau mày lại: "Ý em là mắt tôi mù mới vào nhầm phòng, đáng đời tôi phải ngủ cùng em, cả người tôi tàn phế như này cũng là do tôi tự chuốc lấy xui xẻo phải không?"
"Không phải không phải... Ý tôi không phải thế. Ý tôi là..."
Hứa Hi Ngôn vội vàng xua tay, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124165/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.