Hoắc Vân Thâm hài lòng, bờ môi khẽ mỉm cười, trong đôi mắt sáng ngời sâu thẳm toát lên thứánh sáng cuốn hút người đối diện.
Anh hao tâm tổn trí giăng bẫy cô cả buổi trời, cuối cùng đã thành công đưa cô vào tròng.
Hứa Hi Ngôn, em đừng hòng chạy trốn được nữa, em thoát không nổi đâu!
"Tôi chăm sóc anh thìđược, nhưng dù sao cũng phải có một thời hạn nhất định chứ."
Dù không biết đây là kế sách của anh, nhưng Hứa Hi Ngôn cũng không đến nỗi ngốc nghếch, đầu óc cũng được gọi là nhanh nhạy. Cô bèn thương lượng:
"Anh xem như thế này cóđược không? Tôi chăm sóc anh đến khi nào anh có thể tựđi lại được mới thôi. Chỉ cần anh có thểđi lại được, tôi sẽđược tự do, một tỷ kia sẽđược xóa nợ, anh thấy thế nào?"
Với kinh nghiệm đã từng làm việc trong trung tâm phúc lợi dành cho người khuyết tật, Hứa Hi Ngôn đã từng thấy rất nhiều người có hoàn cảnh tương tự như Hoắc Vân Thâm có thể vận động trở lại được.
Chỉ cần anh chịu phối hợp, cô có lòng tin có thể giúp anh sớm đứng dậy và trở lại là một người bình thường.
Bé Hi thông minh quáđi!
Hoắc Vân Thâm gật đầu: "Cũng không phải là không thể."
Vậy tức là có thể rồi!
Hứa Hi Ngôn thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần không phải là chuyện tiền nong, chỉ cần thời gian có kỳ hạn, vậy thì mọi việc đều dễ thương lượng.
Hoắc Vân Thâm lại hỏi tiếp: "Nhưng nếu chẳng may em lại biến mất như năm năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124164/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.