Khách sạn Hyatt, phòng 1109.
Trên chiếc giường lớn trắng tinh phủ kín những cánh hoa hồng đỏ tươi, ở giữa những cánh hoa chính là Hứa Hi Ngôn đang bị hôn mê bất tỉnh.
Trên người cô chỉ mặc một chiếc áo lụa mỏng tang màu hồng nhạt, có thể nhìn thấy rõ màu sắc vàđường nét hoa văn trên đồ nội y sẫm màu phía trong.
Da thịt Hứa Hi Ngôn trắng nõn nà, không có một chút tì vết nào. Dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, trông cô dịu dàng như một viên trân châu sáng bóng đẹp mê người. Tư thế của cô như một nàng tiên cáđang nằm trên tảng đá, đẹp không sao tả xiết, vô cùng mê hoặc.
Hứa Hi Ngôn hoàn toàn bất tỉnh, không hề hay biết mình đã bị người ta đánh lén rồi biến thành món quà dâng tặng cho người khác.
Cũng không lâu sau, cánh cửa phòng 1109 mở ra, một người đàn ông đi vào...
Hoắc Vân Thâm bảo Dịch Tiêu đẩy cửa rồi tự mình điều khiển xe lăn di chuyển vào trong phòng.
Anh thật không hiểu tại sao Hứa Tấn Sơn lại đột nhiên hẹn gặp mình ở khách sạn Hyatt, còn nói có chuyện quan trọng cần bàn bạc. Cóđiều, cuối cùng anh vẫn tới!
Khách sạn quen thuộc, số phòng cũng quen thuộc, 1109.
Nhớđến cái đêm vào năm năm trước, cũng trong căn phòng này, anh và Hứa Hi Ngôn đã gặp nhau, hơn nữa còn trao cho nhau lần đầu tiên ởđây.
Anh nhẹ nhàng hít một hơi, dường như có thể ngửi thấy cả mùi hương thoang thoảng hệt như năm đó. Ánh đèn vàng ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124022/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.