Không ai có thể hiểu được Hoắc Vân Thâm lúc này, trong lòng anh vô cùng kích động, vô cùng sung sướng hạnh phúc, mừng đến sắp chảy nước mắt.
Từ sau vụ tai nạn năm năm trước, bác sĩ kết luận anh liệt nửa người dưới, chức năng kia cũng không còn. Kể từđó, cuộc sống của anh dường nhưđã vào bước đường cùng.
Một kẻ tàn phế, không có khả năng làm chuyện đó, một người vô dụng, không người nối dõi... Những lời đồn đại bên ngoài đổập tới như nước lũ như thú dữ, gần như dồn ép anh đến tận cùng.
Mặc dù bình thường nghe những lời đàm tiếu phiền phức kia anh chỉ cười trừ một cái, nhưng tận sâu trong đáy lòng, anh vẫn đểý, hay nói đúng hơn là vô cùng đểý.
Anh muốn là một người đàn ông bình thường. Mong muốn này thực sự vô cùng mãnh liệt.
Trong lúc Hoắc Vân Thâm vẫn còn đắm chìm trong những cảm xúc dâng trào không ngừng trong lòng, Hứa Hi Ngôn nằm trên giường đã tỉnh dậy. Cô từ từ mở mắt, cảm thấy sau gáy mình vô cùng đau đớn.
Cô xoa xoa đầu ngồi dậy, thấy khắp giường đều là cánh hoa. Khi cúi xuống nhìn bộ quần áo mỏng manh kiệm vải của mình, cô sợ hãi hét lên: "A!"
Cô hoảng hốt nhìn xung quanh một lượt, lập tức phát hiện một người đàn ông ngồi trên xe lăn đang ở ngay cạnh. Hứa Hi Ngôn khiếp sợ: "Anh! Hoắc Vân Thâm?"
Hoắc Vân Thâm đã thu lại những cảm xúc xáo trộn khi nãy, lúc này tâm trạng anh đã bình thường trở lại. Anh nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124020/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.