Sau khi ra khỏi phòng khám Đông y, tâm trạng Hoắc Vân Thâm mịt mờ vô định.
Trong lòng anh đau khổ nhưng không hề biểu hiện ra mặt, vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt coi nhẹ mọi thứ, nhưng lại nhìn rõ thế sự.
Sau khi anh lên xe một lát đã thấy Hứa Hi Ngôn chạy từ phòng khám Đông y ra, trên tay cô còn cầm đủ thứ túi lớn túi nhỏ.
Dịch Tiêu mở cửa xe, giúp cô cất đồ vào bên trong. Hứa Hi Ngôn lên xe, ngồi bên cạnh Hoắc Vân Thâm.
Hoắc Vân Thâm nhìn mấy cái bịch có in chữ "Phòng khám Đông y" trên đó, tò mò hỏi: "Em cầm gì mà nhiều vậy?"
"Anh Hoắc, bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ làm bác sĩ điều trị chính cho anh. Anh có thể gọi tôi là bác sĩ Cảnh, đây là chứng chỉ bác sĩ Đông y của tôi."
Hứa Hi Ngôn vừa cười vừa giải thích, đưa chứng chỉ hành nghề cho Hoắc Vân Thâm.
Anh nhìn chứng chỉ hành nghề, vô cùng ngạc nhiên: "Em vừa nói là, em sẽ giúp tôi điều trị sao?"
"Ừ, đúng thế."
Hứa Hi Ngôn tràn đầy tự tin: "Sau này mỗi ngày tôi sẽ giúp anh xoa bóp, mỗi tuần châm cứu hai lần, nếu kiên trì nhất định sẽ có hiệu quả."
Sau đó, cô mở mấy túi đồ ra, tiếp tục giới thiệu: "Đây là dụng cụ châm cứu tôi lấy từ phòng khám của ông ngoại, còn có cả thuốc bắc nữa."
Hứa Hi Ngôn giới thiệu xong thì phát hiện Hoắc Vân Thâm đang nhìn mình bằng ánh mắt điềm tĩnh mà sâu xa.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123934/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.