Nếu không thích, đương nhiên Sở Vũ Hách phải rũ sạch mọi quan hệ.
Đáng tiếc, Sở Vũ Hách thông minh quá nên bị thông minh hại, hắn ta đã tính sai.
Sở dĩ Hoắc Vân Thâm muốn hỏi rõ quan hệ giữa Sở Vũ Hách và Hứa Hi Ngôn, đương nhiên là vì anh muốn chuẩn bị cho việc xử lí Tụ Tinh sau này.
Nếu Sở Vũ Hách đã rũ sạch mọi quan hệ, vậy thì Hoắc Vân Thâm không cần phải kiêng kỵ điều gì nữa, càng không thể tiếp tục nâng đỡ hắn ta.
"Rót một ly cà phê cho Tổng Giám đốc Sở."
Hoắc Vân Thâm thông qua đường dây điện thoại nội bộ, dặn dò thư ký pha cà phê. Chưa được bao lâu, thư ký đưa cà phê vào rồi đặt trước mặt Sở Vũ Hách.
Sở Vũ Hách ngồi trên ghế sofa, đắc ý mà giật nhẹ cà vạt của mình. Hắn ta cảm thấy Tổng Giám đốc Hoắc mời mình uống cà phê, chứng tỏ tạm thời Tụ Tinh của bọn họ sẽ không có vấn đề gì.
Hoắc Vân Thâm nhất định sẽ tiếp tục nâng đỡ hắn ta.
"Nếm thử xem mùi vị như thế nào?" Hoắc Vân Thâm nói.
Sở Vũ Hách ngửi mùi cà phê, sau đó nịnh hót mà nói: "Tuyệt vời, chỉ cần ngửi mùi hương thì tôi biết ngay là cà phê Blue Mountain chính cống. Quả nhiên Tổng Giám đốc Hoắc rất biết thưởng thức."
Thật ra đây chỉ là cà phê hòa tan bình thường nhất, lại bỏ thêm một chút thuốc mà thôi.
Sở Vũ Hách không biết thưởng thức cà phê, hắn ta cầm ly cà phê lên rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123807/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.