Chương trước
Chương sau
Người đầu tiên mà Sở Vũ Hách nghĩ đến là Dịch Tiêu, hắn ta lập tức cầm điện thoại di động lên mà gọi điện thoại cho anh ta. Không phải chờ lâu lắm, Dịch Tiêu thật sự đã vào nhà vệ sinh, đưa cho hắn ta một cuộn giấy.

"Tổng Giám đốc Sở, anh nhanh lên đi, nhà vệ sinh này sắp sửa chữa rồi."

Lúc đi thì Dịch Tiêu "có ý tốt" nhắc nhở hắn ta, sau đó lại thuận tay khóa cửa, đồng thời còn gắn một tấm bảng "Đang sửa chữa" ở ngoài nhà vệ sinh.

"Há, biết rồi."

Ở bên trong, Sở Vũ Hách luôn miệng đồng ý. Sau khi lau mông xong, hắn ta muốn ra ngoài nhưng lại phát hiện cửa không mở được.

"Này? Ở ngoài có ai không vậy? Ai đóng cửa rồi? Này..."

Cho dù Sở Vũ Hách đập cửa như thế nào cũng không có ai đến mở cửa cho hắn ta. Trong lòng Sở Vũ Hách thầm than đậu xanh, chuẩn bị gọi điện thoại kêu cứu, nào ngờ lại khổ sở nhận ra điện thoại không có tín hiệu.

Lúc nãy tín hiệu vẫn còn rất mạnh mà, sao bây giờ lại không có tín hiệu chứ?

Không có tín hiệu có nghĩ là không gọi điện thoại không gửi tin nhắn được, không cần nói đến chuyện lên mạng.

Điều xui xẻo chính là sau khi Sở Vũ Hách dùng giấy vệ sinh mà Dịch Tiêu đưa tới, mông của hắn ta rất ngứa, càng lúc càng ngứa, ngứa không chịu nổi, hắn ta chỉ có thể dùng tay gãi liên tục.

Lúc đầu chỉ cảm thấy ngứa ở phần mông thôi, sau đó từ từ biến thành cả người đều ngứa, không gãi liền ngứa, càng gãi lại càng ngứa.

Bụng của hắn ta lại bắt đầu đau tiếp, Sở Vũ Hách ngồi trên bồn cầu, vừa thống khổ đi ngoài lại vừa khó chịu mà cào người.

Đây cũng chưa phải là chuyện xui xẻo nhất, chuyện xui xẻo nhất là trần nhà trên đỉnh đầu hắn ta lại giội nước, hơn nữa thứ nước đổ xuống đều là nước tiểu nước bẩn.

Buồn nôn chết mất.

Cả người Sở Vũ Hách đều bị giội ướt, làm bẩn. Cái mùi gay mũi và khó chịu kia khiến hắn ta rất muốn nôn.

"Có ai không? Mở cửa! Cho tôi ra ngoài..."

Sở Vũ Hách điên cuồng gào thét, đáng tiếc là mọi bức tường của Công ty Giải trí Vân Hải đều dùng vật liệu cách âm tốt nhất.

Cho dù hắn ta có gào rách cả cổ họng cũng chẳng có ai nghe thấy.

Sở Vũ Hách muốn đá văng cửa, nhưng mà hắn ta đã tiêu chảy đến mức hai chân như nhũn ra, chẳng còn dùng được chút sức nào.

Không biết có phải là do bộ phận hậu cần khắc Sở Vũ Hách hắn ta hay không, vào tình huống cả người hắn ta ướt đẫm thì họ lại bật điều hòa trung ương mạnh như vậy, làm hắn ta lạnh đến mức cuộn tròn người lại, run lẩy bẩy.

Cứ như vậy, Sở Vũ Hách ở trong nhà vệ sinh của Công ty Giải trí Vân Hải, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay mà vượt qua ba ngày vừa đau vừa ngứa, vừa khát vừa đói, vừa lạnh vừa bẩn, lại vừa thối vừa muốn nôn.

Ba ngày này có thể nói là ác mộng cả đời hắn ta, là tình huống bi thảm nhất.

Sau khi Sở Vũ Hách được thả ra ngoài, cả người bị dằn vặt đến mức chỉ còn có nửa cái mạng.

Rất nhiều công nhân viên của Công ty Giải trí Vân Hải đều đến xem trò vui, sao phóng viên của công ty lại có thể bỏ qua tin tức thú vị như thế này chứ?

Tất cả đều tranh nhau chụp hình để lấy tư liệu trực tiếp.

Dịch Tiêu thấy Sở Vũ Hách người không ra người, quỷ không ra quỷ thì kinh ngạc hỏi: "Ôi, Tổng Giám đốc Sở, hôm đó tôi đã nhắc anh rồi mà. Nhà vệ sinh sẽ tiến hành sửa chữa đó? Sau đó anh không rời khỏi nhà vệ sinh ư?"

"..."

Trong lòng Sở Vũ Hách không khỏi kêu khổ!

Nếu như hắn ta không bị đau bụng, vậy cũng sẽ không bị nhốt trong nhà vệ sinh đang sửa chữa.

Trong lòng Dịch Tiêu cười lạnh, anh ta rất muốn nói cho Sở Vũ Hách biết đây mới chỉ là khởi đầu, ai bảo anh dám đắc tội bảo bối được đặt trong lòng của Tổng Giám đốc chứ?

Ở bên ngoài, Tổng Giám đốc gian xảo nhà bọn họ không có đánh rắn động cỏ, thế nhưng đã bắt đầu hành động trong bóng tối. Chỉ mấy ngày nữa thôi, Tụ Tinh nhất định sẽ bị trọng thương, chờ đến lúc trò hay bắt đầu đi!

...

Trong khoảng thời gian gần đây, vì muốn bảo đảm an toàn cho Hứa Hi Ngôn, Tiêu Vũ Thiên cho Uyển Đậu dẫn theo hai người trợ lí để hộ tống cô ra vào đoàn phim.

Có xe bảo mẫu đưa đón, Hứa Hi Ngôn thuận tiện hơn rất nhiều. Cô có thể đến trường quay sớm hơn, phóng viên đứng đợi ở ngoài phim trường cũng bị Uyển Đậu và hai người trợ lí ngăn cản.

Hôm nay tâm trạng của cô rất tốt, sáng sớm rời giường lướt Weibo liền thấy "Nói về giới giải trí lúc 0 giờ" công bố video hoàn chỉnh, làm sáng tỏ tất cả những nỗi oan khuất mà cô đã phải chịu trong những ngày qua cho mọi người biết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.