"Có thật không?"
Hứa Hi Ngôn rất bất ngờ, anh nói chân mình có cảm giác rồi sao?
Cô thật sự còn hưng phấn hơn cả Hoắc Vân Thâm, cô sờ vào đầu gối của anh lần nữa, thậm chí còn dùng sức nhấn mấy đầu ngón tay xuống: "Thế nào? Cảm giác ra sao?"
Song lần này, cảm giác ấm áp như có như không kia lại không còn nữa. Hoắc Vân Thâm thất vọng cụp mắt, lắc đầu nói: "Không thấy gì, lúc nãy có lẽ chỉ là ảo giác của tôi thôi."
Thấy người đàn ông này lộ rõ vẻ thất vọng, Hứa Hi Ngôn cũng cảm thấy rất thông cảm với cảm xúc của anh.
Vì muốn loại bỏ cảm giác mất mát này của anh, cô nhân lúc anh chưa chuẩn bị mà đột ngột hôn lên trán anh, sau đó lại hỏi một câu: "Bây giờ có cảm giác gì không?"
"..."
Hoắc Vân Thâm giật mình ngẩng đầu, nhưng lúc này Hứa Hi Ngôn đã đứng dậy, vòng ra phía sau anh rồi đẩy xe lăn.
Anh vô cùng kinh ngạc, một lúc lâu vẫn chưa thể nào lấy lại bình tĩnh, lúc nãy là chuyện gì vậy?
Hứa Hi Ngôn vừa hôn mình một cái sao?
Cô ấy hôn lên trán mình sao?
Thật sự hôn lên trán mình sao?
Tất cả các cảm xúc tiêu cực hay thất vọng đều bị nụ hôn trên trán làm tan biến. Hoắc Vân Thâm kích động đến mức nhịp tim tăng nhanh ầm ầm, chỗ bị cô hôn nhẹ lại càng nóng rực lên.
Tuy rằng đây chỉ là một nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước, thế nhưng nó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123636/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.