Cả buổi tối hôm ấy, Hoắc Vân Thâm nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được. Nhớ lại cảnh tượng Hứa Hi Ngôn hôn lên trán mình, ham muốn trong lòng anh lại trỗi dậy điên cuồng như cỏ dại mọc lên.
Cuối cùng Hoắc Vân Thâm thực sự không nhịn được nữa, xuống giường đi tắm nước lạnh.
Sau khi bình tâm trở lại, anh nằm lên trên giường, lấy điện thoại gửi cho thầy Yim một tin nhắn: "Thầy Yim, tôi vui quá."
Hứa Hi Ngôn ở nhà bên cũng bị mất ngủ, lăn qua lăn lại mất một lúc. Khi cô vừa cảm thấy hơi buồn ngủ thì nghe thấy thông báo tin nhắn trên điện thoại, lại mở mắt ra.
Cô mở điện thoại ra xem, thấy là tin nhắn của Wing gửi đến. Đã lâu rồi anh không trò chuyện cùng cô, hôm nay chỉ gửi cho cô một câu "Thầy Yim, tôi vui quá".
Anh rất vui ư?
Tại sao lại vui?
Hứa Hi Ngôn tiện tay soạn một tin nhắn trả lời: "Chuyện gì mà lại khiến anh vui đến như vậy?"
Hoắc Vân Thâm thấy Yim hỏi mình, khóe môi khẽ cong lên, anh vội trả lời tin nhắn: "Cây dương cam cúc tôi trồng đã nảy mầm rồi. Ngủ ngon nhé, thầy Yim."
Anh chỉ đơn thuần muốn chia sẻ chuyện vui với anh ấy một chút mà thôi.
Anh nói hoa cúc mình trồng đã nảy mầm rồi. Trên thực tế, điều anh muốn nói là hạt giống tình yêu mà anh gieo xuống dường như đã nảy mầm rồi.
Ồ, thì ra là hoa anh trồng đã nảy mầm rồi à!
Hứa Hi Ngôn mỉm cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123634/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.