Editor: Nguyetmai
Trong lúc Hoắc Vân Thâm bị thương nặng, người này đã không tới đưa cơm giúp cô thì thôi, còn nói với anh nghe những lời khó nghe như vậy.
Hoắc Vân Thâm vốn nhạy cảm, sao có thể không nghi ngờ được?
Có thể không bị đả kích sao?
Thảo nào trên đĩa CD anh đưa cô tự nhiên viết mấy chữ "Chúc đám cưới của em và Diệp Tầm vui vẻ, mãi mãi hạnh phúc", thì ra là thế, đều là chuyện tốt do Diệp Tầm làm ra.
Nhất định là Hoắc Vân Thâm đã hiểu lầm, cho nên mới không liên lạc, đồng thời xa cách với cô.
Lúc này, chắc chắn anh đang tổn thương, cho nên trốn càng kỹ hơn!
Biết rõ ngọn nguồn, trong giây lát lửa giận của Hứa Hi Ngôn bùng cháy, cô nổi giận đùng đùng ra khỏi cửa, trực tiếp đá vào cửa căn 104.
Sau khi Diệp Tầm mở cửa, thấy cô tới thì rất ngạc nhiên, ánh mắt sáng ngời: "Ồ? Tiểu Hi Hi, tới nấu cơm cho anh sao?"
"Diệp Tầm!" Hứa Hi Ngôn quát lên một tiếng.
Cho tới nay, cô đều gọi anh ta Nhị sư huynh, nếu cô trực tiếp gọi tên thì chứng tỏ là cô đang tức giận.
"Sao vậy?"
Diệp Tầm giơ tay sờ trán của cô, xem có phải cô bị sốt không?
Hứa Hi Ngôn hất tay anh ta ra, thở hổn hển chất vấn: "Sao anh phải làm như vậy hả?"
Diệp Tầm gãi đầu, nghi ngờ không hiểu: "Anh đã làm gì?"
"Anh còn giả vờ! Em biết hết rồi! Đêm khủng bố tấn công, anh căn bản không cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123387/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.