Editor: Nguyetmai
Có phải mình đã mạo phạm anh ấy rồi không?
Liệu anh ấy có tức giận hay không?
Sợ anh sẽ trách cứ mình, Hứa Hi Ngôn sờ gáy, vội vàng cười đùa hòng làm rời sự chú ý của anh: "Hôm nay tôi xong việc sớm, không ngờ anh lại về đây."
"Cảnh Hi, em..."
Bởi vì nụ hôn chuồn chuồn lướt nước vừa rồi đã thành công rời sự chú ý của anh, nên anh không còn tuyệt vọng như lúc trước.
Hoàn toàn không cho anh cơ hội trách mắng, Hứa Hi Ngôn đáp trả anh bằng một nụ cười ấm áp tươi sáng: "Ôi, tay anh có phải bị thương rồi không? Phải băng bó lại. Tôi đỡ anh dậy."
"Cảnh Hi, không cần quan tâm tới tôi."
Lúc cô đưa hai tay ra, Hoắc Vân Thâm không muốn làm phiền, khẽ đẩy cô ra.
"Tôi mặc kệ anh thì ai quan tâm tới anh nữa? Đừng quên, giữa chúng ta còn thỏa thuận, tôi là trợ lý đời sống của anh, tôi nợ anh một tỷ, trước khi tôi trả hết món nợ này, tôi vẫn có nghĩa vụ chăm sóc anh."
Hứa Hi Ngôn sợ anh lại đuổi mình đi, vì thế cô cố tình không cho anh cơ hội đó.
Cô dùng thỏa thuận một tỷ lúc trước để chặn miệng anh, lấy cớ để mình ở lại.
Hoắc Vân Thâm không thể phản bác lại, chỉ yên lặng nhìn cô. Trong lòng anh dâng trào từng đợt sóng dữ dội, trong lúc nhất thời, anh xúc động không biết nên nói gì.
Anh chưa bao giờ nghĩ tới việc còn có thể gặp mặt Hứa Hi Ngôn, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123369/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.