Vài tuần sau , Vĩnh Thanh cũng đã thích ứng được Nhất Hùng hắn đang là một đứa trẻ và cũng quen dần với điều đó .
Nhất Hùng được về nhà và hắn ngày nào cũng đùa giỡn chạy nhảy khắp nơi trong căn biệt thự to lớn .
Cậu cũng khá mệt mõi vì cứ phải quan sát hắn nếu không lại nghịch đồ bậy bạ .
Hôm nay cũng như mọi hôm , Nhất Hùng vừa thức dậy thì chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rồi phi ra ngoài chạy nhảy đùa giỡn .
" Nhất Hùng đừng chạy nữa .. Vĩnh Thanh mệt quá .. ăn sáng rồi hãng chơi "
Vĩnh Thanh hì hục chạy dí sau cái tên nhóc to xác đằng trước kia .
" Dạ ~~~~ "
Nhất Hùng dừng lại xoay người về phía Vĩnh Thanh , do dừng lại quá đột ngột Vĩnh Thanh thắng người không kịp ngã vào lồng ngực to lớn kia .
" Á .. Nhất Hùng có sao không "
" Không ạ ~~ Vĩnh Thanh xuống dưới nhà ăn sáng cùng Nhất Hùng đi "
Nhất Hùng nắm lấy tay của Vĩnh Thanh kéo cậu đi xuống dưới nhà . Hai người cùng nhau ăn sáng , khi ăn sáng xong thì Nhất Hùng lên lầu chơi .
Vĩnh Thanh rửa chén xong thì đi kiếm hắn , khẽ than " Cái nhà to bà chà bứ .. cái tên này chạy đâu rồi không biết .. mới ăn sáng xong đã vội chạy đi chơi rồi "
Vĩnh Thanh lên lầu ba kiếm hắn thì thấy một căn phòng có cánh cửa mở liền bước vào , cậu hoảng hồn khi thấy hắn đang cầm một cây roi mây .
" Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485471/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.