Một buổi sáng ấm áp , mọi thứ đều được khơi sắc dưới ánh mặt trời chói chang . Con sóc nhỏ trong chăn chẳng muốn dậy mà ngủ ngon trong lòng Mẫn Doanh.
Mọi thứ đều tĩnh lặng im thinh , thì Mẫn Doanh thức giấc . Con sóc nhỏ trong lòng nhỏ nhắn , âm ấp khiến anh muốn ngủ cùng cậu mãi thôi . Qua bao nhiêu khó khăn , đau đớn thế nào thì cũng hạnh phúc đẹp đẽ trở lại .
Đau khổ chỉ còn là quá khứ hiện tại chỉ toàn màu hồng mà thôi . Bao nhiêu điều anh chưa thực hiện được với cậu thì Mẫn Doanh sẽ làm tất . Chẳng thể rời cậu nỗi một bước , anh ôm nhẹ cậu vào lòng hôn lên đôi má phúng phính .
Anh khẽ nhướng người lên ngắm nhìn khuôn mặt đó , những tia nắng từ bên ngoài lọt vào . Sợ sẽ làm đánh thức con sóc kia , Mẫn Doanh lấy tay che lại cho cậu ngủ ngon hơn .
Mấy ngày qua cậu ốm đi , hốc mắt cũng hõm vào tí xíu . Nhìn sơ là biết con người này bỏ ăn , bỏ ngủ , hành hạ thân thể như thế nào . Nhìn cậu khóc anh xót , nhìn cậu ốm đi anh đau .
Rất muốn đem con sóc này ra ăn nhưng lại vì sóc nhỏ đã kiệt sức nên thôi . Sau này phải chăm con sóc này kỉ hơn mới được , cơ thể yếu ớt mong manh vầy dễ bệnh lắm . Đợi cho con sóc này mập lên xíu anh sẽ ăn trọn , chẳng chừa .
Yêu cậu lắm chứ , muốn cậu ở nhà nghỉ ngơi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485425/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.