Hoảng hết cả lên , Bình Anh bối rối đẩy anh ra khỏi người . Ngượng ngùng lấp bấp nói .
" Em .. em "
" Sao nào ?"
Càng hành động dữ dội hơn , anh cứ cạ sát đũng quần người dưới . Ánh mắt dụ hoặc nhìn vào phản ứng người dưới .
Bình Anh e thẹn nâng người lên ôm lấy anh thì thào từng tiếng nho nhỏ .
" Em khóc vì em thấy mình thật tội lỗi "
" Chẳng phải anh đã tha thứ " Hôn vào nơi hõm cổ .
Bình Anh nhắm mắt lại cảm nhận hơi ấm từ anh , lại nói tiếp .
" Anh đối tốt , yêu em như thế nhưng em lại chà đạp sự yêu thương đó ! Anh tha thứ còn quay lại với em khiến em không kìm được nước mắt ... "
" Đồ ngốc nhà em ! Chuyện đã qua rồi thì để nó qua .. còn nghĩ tới làm gì để rồi khóc "
" Sau này đừng nghĩ ngợi lung tung rồi khóc nữa .. nhìn em khóc anh đau lòng lắm "
" Vâng "
Anh hôn nhẹ lên vầng trán cậu , thuận theo thế ép cậu sát vào thành ghế .
" Em đúng là ngốc mà ... em sẽ không bao giờ rời xa anh nữa " Bình Anh ôm chặt Mẫn Doanh vào lòng.
" Có rời anh cũng sẽ bắt lại ! Nhưng anh đói .. anh muốn ăn thịt sóc "
" Thịt sóc !? giờ này làm gì ai bán .. mà có thịt sóc sao ? "
Cậu ngây ngây ngô ngô hỏi . Mà chẳng biết gì về câu nói đầy ẩn ý của anh . Mẫn Doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485424/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.