Chương trước
Chương sau
Chớp mắt 1 cái cuối cùng đã tới chiều .
Hắn thì về nhà với con mèo nhỏ , hắn lên xe lao đi với tốc độ hàng trăm cây số trên giờ . Hắn nhanh chóng đã về tới nhà .
Hắn lên phòng , thấy cậu đang nằm chơi game . Thì hắn tiến lại dựt điện thoại của cậu đưa lên cao .
" Tôi cho em ở nhà không phải để cho em nằm chơi game "
" Anh..trả điện thoại cho tôi"
" Không trả "
" Chứ tôi ở nhà có gì đâu mà làm ! thì tôi chơi game "
" Ở nhà chán lắm sao "
" Ừm "
" Vậy thì mai em đi làm trong công ty tôi "
" Làm trong công ty anh ???"
" Đúng "
" Làm việc gì ?? "
" Thư kí của tôi "
Hắn đặt nhẹ cái điện thoại xuống đầu giường . Hắn tiến lại cậu , ôm cậu vào lòng , cậu cũng không phản kháng mà cho hắn ôm .
" Nay em ở nhà có ngoan không "
"Tôi có ngoan hay không liên quan gì tới anh "
" Sao em lại nói vậy chứ ?? "
" Hừ ! Nhờ cái công sức to lớn của anh giờ tôi không thể mà bỏ trốn được khỏi 1 tên ác ma như anh "
" Tại em muốn bỏ trốn nên đừng trách tôi ? "
" Em mà còn bỏ trốn thêm lần nào nữa thì đừng trách tôi "
" Tôi ..tôi biết rồi "
" Tôi muốn ăn cơm "
" Được rồi ! "
Hắn bế cậu xuống nhà khiến cho người làm trong nhà chứng kiến 1 cảnh vô cùng ngọt ngào của hắn và cậu , như đôi vợ chồng vậy .
Không khí ở hắn và cậu ngọt ngào bao nhiêu , thì ở Bình Anh và Mẫn Doanh không khí lại ngột ngạt căn thẳng bấy nhiêu .
Mẫn Doanh dẫn Bình Anh vào trung tâm thương mại . Anh ta đang lựa đồ cho cậu . Sau 1 hồi thì anh ta đưa cho cậu 1 bộ đồ . Cậu lặng lẽ đi vào thay , sau khi thay xong cậu bước ra . Đó là 1 bộ vest màu trắng , carvat đỏ . Còn anh ta thì đơn giản chỉ 1 cái vest đen là đủ tôn lên phần đẹp trai rồi .
Sau đó cả 2 đến buổi tiệc . Trong suốt quá trình đi cậu không nói gì , anh ta thấy vậy cất giọng lên phá tan bầu không khí trầm lặng .
" Căng thẳng lắm sao?"
" Tôi không quen đến chỗ đông người "
" Ừm "
Chiếc xe đen dừng lại trước cổng 1 buổi tiệc , anh ta mở cửa xe . Cậu bước ra khỏi , đi theo sau anh ta . Buổi tiệc được trang trí sang trọng lỗng lẫy .
Nhìn quanh có đồ ăn và rượu . Cũng hên cậu biết uống rượu chứ không như Vĩnh Thanh 1 giọt bia cũng không chạm vào .
Anh ta đi tiếp mấy đối tác cậu ra 1 chỗ khuất nhìn khung cảnh xung quanh . Mặc dù cậu biết uống rượu nhưng cũng không muốn uống . Khung cảnh trong
buổi tiệc thật đông đúc . Những người phụ nữ mặc áo sang trọng , Những người đàn ông thì mặc áo vest lịch sự.
Từ đâu xa xa , có 1 người đang tiến về phía cậu . Người đó mặc áo vest nâu , tuổi hình như 40 . Hắn tiến lại , trên tay cầm ly rượu vang . Hắn ta cười nhẹ
" Chào cậu "
" Cậu là đến đây với ai thế cậu trai trẻ "
" À tôi đến với phó chủ tịch của công ty Nhân Minh "
" Chào anh "
" Là phó chủ tịch của công ty đó sao ? "
Hắn ta chìa tay ra bắt tay với cậu . Rồi hắn ta đưa ly rượu trước mặt cậu .
" Không biết cậu có thể uống với tôi 1 ly được không "
" À ..ừ... được"
Cậu cầm ly rượu vang uống 1 hơi . Cỡ tầm 10 phút sau , cơ thể bắt đầu nóng rực, đầu óc choáng váng . Hắn ta tiến lại bắt sờ mó cậu . Hắn ta từ sờ mặt cậu đến sờ ngực rồi xuống đùi .
" Cậu say rồi để tôi đưa cậu đi nghỉ ngơi "
" Không ..a ..ưm "
Hắn định dìu cậu đi thì từ đâu anh ta xuất hiện đánh 1 cước vào đầu hắn ta , khiến hắn ta ngất xỉu . Anh ta lại đỡ cậu , mặt hiện lên vẻ tức giận .
" Sao em lại dám để hắn ta sờ mó ! "
" P..phó ..ưʍ..chủ tịch tôi ..ưm ..nóng quá "
" Em sao vậy ?? không khỏe chổ nào??"
" Hắn ta ..a..ưm "
" Sao??"
" Bỏ...ưʍ..cái gì vào rượu ..ưm "
Mẫn Doanh nghe tới đây cũng hiểu chuyện gì xảy ra .
" Để anh đưa em về ?"
" Còn về hắn ta anh xử lý sau "
" Còn em anh sẽ xử lý trong đêm nay ! "
" Ưʍ..nóng quá "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.