Bình Anh cậu ta chạy nhanh khỏi phòng , vào chỗ làm việc của mình với vẻ mặt hớt hải nói không nên lời . Đồng nghiệp ngồi kế bên cậu ta thắc mắc hỏi
🙍: "Này ! cậu bị gì mà mặc hớt hải vậy ! "
" Không ..không có gì "
👦: "Để mình đi lấy cho cậu cafe ha !"
" Ừm cảm ơn "
Sau 1 hồi cậu cũng bình tĩnh trở lại , cậu bắt đầu tập trung vào làm việc . Cậu cố gắng không nhớ về chuyện hồi nãy nữa . Nhưng cậu vẫn luôn nhớ về chuyện hồi nãy .
Cũng tại 1 nơi trong công ty đó , chính là phòng làm việc của hắn .
Hắn đang ngồi vắt chéo chân , từ từ chậm rãi uống tách cafe . Hắn mặt có vẻ dễ chịu hơn thường ngày làm cô thư kí cũng nhẹ nhõm mà làm việc . Hắn đặt ly cafe xuống , cầm chiếc điện thoại lên nhìn .
Trong màn hình điện thoại , hiện lên hình ảnh của cậu con trai đang ngồi ăn dĩa trái cây . Người đó không ai khác chính là Vĩnh Thanh , cậu đang ngồi ở nhà ăn trái cây ngon lành , nhưng cậu nào biết từ khi ..vụ cậu bỏ trốn thì hắn đã gắn camera khắp nhà . Camera loại siêu nhỏ nên cậu nào biết , bây giờ cậu làm gì cũng bị hắn biết được .
Hắn nhìn cậu ăn ngon lành mà không hề biết gì , hắn nỡ trên môi nụ cười nhẹ . Cô thư kí nhìn hắn không thể tin được , từ trước tới giờ hắn là cục băng không tan , mà hôm nay lại cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485373/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.