"Bảo bối tôi tìm được em rồi "
Bạch Lộ Khiết lúc này cơ thể dường như giống con búp bê gỗ cứng ngoắc không cử động và không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra . Cô chỉ biết rằng người đàn ông đang ôm lấy cô cơ thể đang không ngừng run rẩy
Anh ôm chặt lấy không buông siết cô vào lòng như sợ rằng cô giống như chú chim nếu buông ra sẽ bay đi và không bao giờ trở lại
Cái khoảng khắc lúc anh nhận được bức thư không khỏi ngạc nhiên trong mớ tâm trí hỗn độn bị xáo lên hàng trăm câu hỏi đối chất vấn đáp
" Bảo bối của anh vẫn còn sống? "
" Không thể nào rõ ràng ngày hôm ấy chính anh thấy cô năm trong khuôn tài trong suốt rồi mà..."
" Có phải em không.."
[..]
" L...Lam tổng.."
Bạch Lộ Khiết khẽ mấp đôi môi gọi tên anh , nhưng khi anh nghe lại nhận ra đó không phải Tiểu Khiết của mình giọng của cô gái này quả thực rất giống nhưng cách gọi vô cùng xa lạ
Bàn tay buông thõng khỏi vòng eo thon gọn lùi lại một bước nhìn khuôn mặt người phụ nữ trước mặt
Lam Khải Trạch quét qua đánh giá một lượt , người phụ nữ này nếu như là Tiểu Khiết thì sẽ không cao như vậy mái tóc lại càng không dài như thế và chắc chắn sẽ xinh hơn gấp vạn lần
" Cô là ai ? "
Sau khi ngập ngừng tiếp nhận được thông tin nhân thấy đây không phải người mình đang tìm thì giọng nói lạnh lùng lãnh khốc cất lên khiến Bạch Lộ Khiết có phần bị uy áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-la-bau-vat-vo-gia-cua-chung-toi/1329867/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.