[ Sáng hôm sau ]
Cơn gió đầu thu tràn qua khe cửa sổ làm mái tóc cô bay bay , đôi mắt khẽ mấp máy mi mở ra từ từ . Đêm qua không ngủ được lại còn gặp ác mộng trằn trọc mãi đến gần 3 giờ sáng nên mắt Bạch Lộ Khiết giờ đã có chút quầng đen quanh viền mắt
Cô ngái ngủ đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân skin care các thứ cho hoàn chỉnh thay bộ váy công sở mới mua . Quả thật người đẹp vì lụa , dường như bộ quần áo nào mà Bạch Lộ Khiết mặc lên thì đều là tuyệt mỹ bởi nó rất tôn dáng người của cô không một góc chết nếu như cô là người mẫu thì quả thật tư chất không tồi
" Đeo cái thứ này thật khó chịu "
Bạch Lộ Khiết cầm chiếc khẩu trang than thở bởi đeo khẩu trang 24/7 rất khó khăn cho việc uống và ăn trưa hay nói chuyện với mọi người. Nhưng vì đảm bảo cho bản thân cô đành phải chịu làm thế cá chưa chui vào lưới thì làm sao có thể nhấc lên rồi thu về
Xuống dưới nhà ăn cô liền thấy dáng vẻ mẹ đang ngồi chờ liền nở nụ cười thật tươi tắn đi tới và ngồi xuống
" Mẫu hậu đại nhân sao còn chưa ăn "
" Còn không phải chờ đại tiểu thư xuống sao "
Bà cười trìu mến gật đầu cho mọi người tản ra hết chỉ để lại 1 2 người nếu cần gì thì sẽ gọi
Người giúp việc đứng cạnh đưa cho Bạch Lộ Khiết chiếc khăn trắng để yếm lên cô tránh thức ăn rơi vãi khi dùng bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-la-bau-vat-vo-gia-cua-chung-toi/1329855/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.