Trở về thực tại , ánh mắt cô mở ra ngước lên bầu trời đen sâu thẳm dơ tay lên trước
" Thật ngu ngốc mà "
[ Cùng lúc này tại biệt thư riêng của Lam Khải Trạch ]
Lam Khải Trạch ngồi trong phòng làm việc kiểm tra tất cả những dữ liệu mà thư kí vừa điều tra về Bạch Lộ Khiết . Dường như anh cũng giống như Nhã Tịnh Thy nghe tới cái tên Bạch Lộ Khiết đều rất kinh ngạc không phải vì anh sợ bị báo thù như cô ta mà là tự nhiên bản thân cảm thấy nhói một cái ngay sau cái lần đó..
Anh vội vã lật từng trang giấy có liên quan tới đại tiểu như của Bạch gia nhưng tất cả thông tin Lam Khải Trạch có đều không giúp ích được gì anh rất cần một tấm ảnh từ cô gái ấy bởi lẽ khi anh nhìn thẳng vào ánh mắt Bạch Lộ Khiết trong trí nhớ anh đã vụt qua một thứ gì đó ... phải một đôi mắt mập mờ đen láy sắc nhọn đang tít cười với anh ngay cả giọng nói nó quá quen trong quá khứ từ bé đã rất lâu thân thuộc đối với anh nhưng tại sao lại không thể nhớ gì ?
" Rầm "
Lam Khải Trạch bực bội gạt văng đống tài liệu xuống dưới đất cầm máy gọi một cuộc điện thoại cho ai đó hình như là một cấp dưới của anh . Vừa nhấc máy bên đầu dây kia vọng lại tiếng chuông dứt là giọng của đàn ông vô cùng lễ phép
" Lão đại "
" Điều tra rõ tất cả thông tin về Bạch Lộ Khiết tôi cần cả khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-la-bau-vat-vo-gia-cua-chung-toi/1329854/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.