Vừa về tới phòng, Trần Vũ Dương đã mang Đỗ Nhược vào phòng tắm. Dù sao vừa rồi làm cũng không có đồ bảo vệ, cho nên Trần Vũ Dương có chút hối hận.
Nếu Đỗ Nhược lại bị bệnh, hắn quả thực rất đau lòng. Còn về nhu cầu sinh lý, rất đơn giản, chỉ cần Trần Vũ Dương hắn vẫy tay một cái, tự nhiên sẽ có cả đống người xếp hàng chờ.
Đỗ Nhược xuống lầu ăn bữa sáng, đồng thời chờ Trần Vũ Dương đi làm. Nhân lúc Đồ Liên đưa Trần Mộ tư đến trường, cậu chào hỏi bảo mẫu Tụy Vân một chút.
Tụy Vân là người ở biệt thự này đã lâu. Trước khi Đỗ Nhược đến ở thì Trần Vũ Dương quanh năm suốt tháng cũng không thấy tới đây được đến một lần. Trước kia cũng có người giống như Đỗ Nhược, được bao nuôi một thời gian rồi lại đổi chủ nhân, cho nên Tụy Vân cũng không có thái độ vui vẻ gì đối với Đỗ Nhược. Một người con trai đi bán thân, so với phụ nữ còn vô sỉ hơn gấp nhiều lần.
Đỗ Nhược khi gặp Tụy Vân thì bà chỉ cúi thấp đầu quét tước vệ sinh nhà cửa, nên cậu cũng tự biết, mình chính là không được chào đón ở đây.
Tòa biệt thự này được xây dựng tại một nơi rất xa trung tâm. Đỗ Nhược lấy điện thoại ra, gọi cho Tôn Phiêu Nhiên, bảo cậu ta tới đón. Nếu không thì đợi đến lúc cậu đi ra ngoài được thì có lẽ, Trần Vũ Dương cũng đã tan làm rồi.
Cũng lâu rồi chưa gặp Tôn Phiêu Nhiên. Anh ấy nằm trong danh sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-dang-quyen-ru-anh/2378514/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.