Lạc Tu Minh nhìn Tố Giao cố chấp như thế hắn thật sự không muốn thấy nhất, vậy nên hắn liền thẳng thắng nói.
" Lạc Tu Minh anh thừa nhận trước giờ trong lòng luôn có hình dáng của em chưa bao giờ thay đổi cả, nhưng từ khi gặp được cô ấy thì anh mới biết được em là người con gái thời thiếu niên mà anh thích đến chết đi sống lại. Nhưng em ấy là người con gái mà anh muốn chở che, và cùng đi hết đoạn đường đời còn lại. Vậy nên em từ bỏ cái chấp niệm đó đi được hay không ? "
Nói đến đây Lạc Tu Minh chậm rãi đi đến đưa bàn tay to lớn của mình ra lau đi những giọt nước mặt trên đôi gò má của Tố Giao mà an ủi.
" Thôi em đừng khóc nữa như thế sẽ không xinh đẹp, người như em phải cười lên thì đàn ông họ mới yêu thương cơ chứ ?"
Nói thật đây chỉ là một câu nói an ủi mà Lạc Tu Minh muốn giành cho Tố Giao giống như người em gái của mình vậy chứ không có tâm tư nào khác. Dù gì Lạc Tu Minh cũng đã thẳng thắng trong vấn đề tình cảm mà khuyên Tố Giao từ bỏ rồi.
" Bịch..bịch.."
Phía bên ngoài cách cửa còn mở kia âm thanh bất chợt vang lên làm cho hai người này theo phản xạ đều xoay ra nhìn, xuất hiện trước mặt hai người là hình dáng đang ngẩng ngơ kia của Diễm An An rất là thất thần.
Diễm An An tìm ra nơi này vốn dĩ là rất mệt định đem bữa trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/3318112/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.