Nghe câu nói này của Lạc Tu Minh hình dáng có chút cao của cô gái trước mặt không kiềm được cảm xúc mà đã đẫm lệ trên đôi mi cong xinh đẹp.
Nhìn kỹ lại thì cô gái trước mặt này có chiều cao tầm một mét sáu mươi lăm, ngũ quan thanh thú, đôi mắt đen nhạt có thần, vành tai nhỏ nhắn tinh xảo, chiếc muỗi quỳnh cao thẳng càng tăng thêm khí chất. Đặc biệt là bờ môi mỏng hình trái tim kia làm cho ngươi nhìn không nhịn được mà muốn cắn lấy một cái, kèm theo khuôn mặt có làn da trắng và chiếc cỗ thon dài nhưng bộ phận trên thân thể chổ nào cần to thì to mà nhỏ thì nhỏ rất là chẳng chê vào đâu được.
Cô gái phía trước tên Tố Giao không kiềm được cảm xúc kích động ở dưới đáy lòng mình mà ấm ức nhìn Lạc Tu Minh đáp.
" Anh nói đúng em năm đó là tham tiền nhà họ Lạc mới không từ biệt gì mà rời đi đấy, nhưng anh biết tại sao năm đó em lại làm như thế hay không chứ ? Bởi vì năm đó thân phận của em chẳng xứng nỗi với Lạc Tu Minh anh nên mới đồng ý nhận một khoảng tiền mà rời đi."
Nói đến đây khuôn mặt xinh đẹp kia của Tố Giao nhìn châm chú vào hình dáng điển trai mà quen thuộc kia của Lạc Tu Minh nói tiếp.
" Anh biết tại sao năm đó bản thân em chấp nhận rời bỏ không ? Bởi vì mẹ anh đến nhà em nói những lời rất khó nghe khiến em chẳng thể chịu nỗi. Bởi vậy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/3318111/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.