Diễm An An bị hắn đè trên người cơ thể mình bị hắn sờ soạn qua làm cho cô thật sự rất khó chịu không thể nào chịu nỗi, cỗ họng cô khô khốc trong lòng nảy sinh một tia hoảng sợ khó có thể che dấu.
Diễm An An gấp gáp mở miệng nói.
" Đừng... đừng làm như thế ? Tha mạng."
Diễm An An biết vết thương sau sinh của mình vẫn còn chưa lành hẳn nếu như bị hắn hung ác chà đạp thì chắc chắn cô không chết thì chỉ còn nữa cái mạng mà thôi.
Mà Lạc Tu Minh đang cúi đầu gậm nhấm bờ môi mềm mại kia của Diễm An An có chút mê luyến, bàn tay to lớn kia càng rỡ xoa bóp lấy đôi gò căng tròn đang vểnh cao kia của Diễm An An một cách nhanh chóng.
Trong đầu Lạc Tu Minh thật không thể chịu nỗi bản thân mình lại làm những hành động thân thiết như thế với Diễm An An, hắn có cảm giác trong đầu ngay lúc này chỉ là mong muốn gần bên cạnh Diễm An An mà thôi chẳng cần quan tâm thứ gì khác.
Cái cảm giác này giống như bản thân hắn đối với Tố Giao năm đó rất muốn ở bên cạnh nhưng lại chẳng biết làm như thế nào, nhưng tương tượng như cái cảm giác năm đó nhưng vẫn khác một chút gì đó.
Cái cảm giác năm đó chỉ là muốn người mình thích đáp lại tình cảm của mình, nhưng mà cái cảm giác hiện tại của Lạc Tu Minh đối với Diễm An An là gì thì hắn cũng không hiểu rõ lắm. Hắn chỉ biết ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2917493/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.