Chẳng biết từ lúc nào Lạc Tu Minh lại thích ức hiếp cô như thế, cả người cô hầu như là vô hại chẳng có sức uy hiếp hay chống cự gì với quyền lực của hắn cả.
Lạc Tu Minh cảm nhận được cơ thể mềm mại ấm nóng kia của Diễm An An đang dính chặc vào người mình làm cho hơi thở của hắn thêm gấp gáp miệng đắng lưỡi khô.
Lạc Tu Minh cảm thấy bộ đồ ngủ trên người này thật là vướng víu nên liền đứng dậy hướng ánh mắt có chút nhẹ nhàng về phía cô mở miệng nói.
" Giúp tôi cỡi hết những thứ vướng víu trên người nào."
Thấy yêu câu này của hắn trong lòng Diễm An An không nhịn được mà thầm mắn một câu thô tục.
* Con mẹ nó, anh không tự cỡi được hay sao ? Lại bảo bà đây cỡ đồ giúp anh, nếu như không phải vì con thì còn lâu tôi mới làm đấy .*
Tuy trong lòng Diễm An An không cam tâm nhưng vẫn đưa ánh mắt có chút u oán liếc xéo về khuôn mặt điễn trai có chút tà mị kia của hắn, thân thể trần truồng trắng noãn kia của Diễm An An vâng lời đứng dậy vương bàn tay tinh xảo ấy ra trông phút chốc bộ đồ ngủ trên người hắn đã rơi xuống.
Mà Lạc Tu Minh thấy được ánh mắt kèm theo dáng vẽ e thẹn phong tình vạn chủng này làm cho hắn hơi thở dồn dập theo phản xạ có điệu kiện cái vật to lớn đầy gân guốc dưới thân kia nhanh chóng dựng đứng chạm vào vùng bụng thon mềm kia của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2917490/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.