Sắc mặt Tịch Vãn ửng đỏ như quả cà chua, ông trời chứng giám đây chỉ là phản xạ tự nhiên mà thôi nào có tình cảm gì cái tên này mà sướng với không cơ chứ.
Tịch Vãn thật sự rất mong muốn tìm cái hố mà nhảy xuống cho đỡ cơn xấu hổ này, mà Lạc Vũ rất yêu thương Tịch Vãn thấy xấu hổ như thế hắn cũng không muốn bản thân cô phải khó xữ.
Vậy nên hắn liền nhìn đưa bàn tay vuốt ve đôi gò má đang ửng hồng kia của cô rồi nhẹ nhàng duy chuyển xuống nắm bóp lấy cặp bồng đào căng tròn mềm mại kia.
Cái đầu hắn cúi xuống dùng chiếc miệng hôn nhẹ lên bàn tay ngọc ngà tinh xảo kia, chiếc miệng hắn mở ra tham tham ngậm từng ngón tay nhỏ của Tịch Vãn vào miệng mà l.iếm m.út xem như bảo bối vậy.
Mà ban tay còn lại càn rỡ đưa xuống liết nhẹ vào bên ngoài nơi tư mật đang ẩm ướt kia của Tịch Vãn, một ngón tay dài nhanh chóng duy chuyển sâu vào bên trong nơi tư mật và kêu chọc. Những ngón tay còn lại của hắn xoa lấy hạt lựu hồng hào đang nhô ra kia.
" Ưm..ưm...mau lấy cách tay ra khỏi nơi đó, thật khó chịu."
Thân thể Tịch Vãn giật giật duỗi thẳng cả tay chân cả người nhảy cảm đến mức chỉ cần Lạc Vũ mới xoe hạt lựu hồng hào kia thì phần thân dưới của cô bất giác lại co giật, phía mông liền ưỡng lên dòng nước như thát lũ từ bên trong trào ra làm ướt cả lòng ngực rắn chắt của hắn.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914857/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.