Chương trước
Chương sau
Thấy sắc mặt Tịch Vãn như thế Lạc Vũ hắn biết thời cơ đã đến liền ghé sát miệng vào tai cô nói.

" Hay là em cầm nó cho vào bên trong đi, của em khít quá tôi cho vào không được ."

Ông trời chứng giám Tịch Vãn cô xin thề trước giờ chứ thấy cái tên này vô sỉ không biết xấu hổ như thế . Cái tên này thật sự không biết cho vào hay sao ? Vậy những ngày qua hắn ***** *** cô bằng cách nào cơ chứ ? Đúng là hiếp người quá đáng.

Càng nghĩ Tịch Vãn lại ủ rủ thân thể bàn tay mềm mại chậm rãi đưa xuống cầm lấy cái vậy đầy ấm nóng to lớn đưa vào sâu bên trong nơi tư mật của cô.

" Hít...hít..."

Lạc Vũ và Tịch Vãn đều hít sâu một hơi cố kiềm nén cảm xúc kích động trong lòng, cảm nhận được từng thớ thịt bên trong nơi tư mật đang siết chặt lấy cái vật to lớn của mình đầu óc hắn liền lân lân như muốn nổ tung.

Phải nói giây phút này Lạc Vũ thật sự không nhịn nổi rồi chắc chắn sẽ ra mất, bàn tay Lạc Vũ nhanh chóng đưa xuống xoa bóp lấy cặp mông căng tròn kia của Tịch Vãn chiếc miệng hắn chẳng thua kém mà ngậm lấy chiếc cỗ thon dài kia của cô mà l.iếm l.áp.

" Bạch...Bạch..."

Đầu óc kèm theo cơ thể của Tịch Vãn trở nên mềm nhũn chẳng còn chút sức lực gì ánh mắt cô đê mê không mở nên nổi. Âm thanh da thịt va chạm làm cho Tịch Vãn càng thêm xấu hổ nhưng giây phút này nghĩ lại cô cảm thấy rất là bất lực.

Tịch Vãn biết những giây phút như thế này chỉ giành cho cảm xúc mà thôi chứ lý trí của cô thì không có tình cảm gì với Lạc Vũ, nhưng chỉ vài hơi thở sau một chút lý trí trong người Tịch Vãn đã tan đi đâu mất phía dưới thân cô đang rung rẩy lại co giật liên hồi cái nơi tư mật kia siết chặt lấy vật to lớn ấm nóng kia.



Một dòng nước nữa từ nên trong nơi tư mật của Tịch Vãn phóng ra làm ước cả phần thân dưới của hắn, thân thể Tịch Vãn mềm nhũn vô lực nhưng giây phút này cô lại ôm đầu mình để cố lấy lại tỉnh táo.

Bởi vì giây phút này Tịch Vãn cảm nhận được lý trí của mình đang bị cảm giác sung sướng và thoải mái này mà Lạc Vũ mang đến trấn áp chỉ còn lại bản năng mà thôi. Nếu như cô không lấy lại được lý trí chắc chắn sẽ trầm luân.

Tịch Vãn nhỏ người sức yếu từ lúc nảy đến giờ đã ra rất nhiều rồi không còn sức lực để chơi cùng Lạc Vũ nữa. Nghĩ như thế Tịch Vãn liền cắn môi dưới ánh mắt ngập nước nhìn Lạc Vụ thủ thỉ.

" Dừng lại..dừng lại được không ? Anh tạm tha cho tôi được không ?"

Âm thanh Tịch Vãn có chút trầm truyền đến bên tai Lạc Vũ như cầu xin hắn như những lần trước tha cho mình một lần, Lạc Vũ hướng ánh mắt nhìn hình dáng mê man trên tráng trắng noãn lấm tấm mồ hôi kia khiến cô càng thêm mê người.

Lạc Vũ mở miệng hỏi ý Tịch Vãn.

" Hiện tại tôi đang rất dễ chịu không dừng lại được, hay là em nằm im một chỗ để tôi tự động được không ?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Tịch Vãn trở nên quái dị khi thấy cái tên này hỏi ý mình, Tịch Vãn cũng cảm thấy yêu cầu của mình là quá đáng bởi vì một tuần đã bắt Lạc Vũ nhịn xuống còn hai đến ba ngày mà thôi.

Tịch Vãn biết chỉ mấy ngày đó là không đáp ứng đủ nhu cầu của hắn, nếu hiện tại còn ép hắn nữa chắc chắn sẽ phản tác dụng như thế cô thảm rồi. Với lại cho dù hai người có tình cảm hay không thì cũng là vợ chồng hợp pháp làm những chuyện như thế này không phải bình thường hay sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.