Nghe câu nói đầy dụ hoặc kia của Lạc Tu Minh đôi đồng tử của Hứa Di lóe sáng một tia kiên quyết, mặc dù cô có tình cảm khá tốt với Diễm An An nhưng cũng phải vì sự tự do của bản thân trước tiên.
Vậy nên Hứa Di kiên quyết đáp.
" Được, vậy chúng ta làm nhanh lên nhân lúc An An ra thì càng tốt nhất."
Lạc Tu Minh là một người quyết đoán và chẳng phải đây là lần hiếm hoi gì chạm vào phụ nữ khác, trước kia khi chưa gặp Diễm An An thì hắn đã cưỡi không biết bao nhiêu cô rồi còn ngại gì cơ chứ.
Nghĩ như thế Lạc Tu Minh liền đưa bàn tay to lớn của mình ra ôm chầm lấy thân thể Hứa Di đặt lên chiếc nềm mềm mại, bàn tay to lớn của nhanh chóng lột sạch đồ trên người Hứa Di trần như nhộng vậy.
Hứa Di sắc mặt có chút hoảng sợ lắp bắp nói nhỏ.
" Anh..anh..anh làm cái gì thế ? Chẳng phải nói chúng ta chỉ giả vờ thôi hay sao ?"
Lạc Tu Minh nhiếu đôi chân mày xem thường nói.
" Cô tưởng An An là người ngu hay sao ? Mọi thứ đều làm như thế chỉ là tôi không có nó vào trong cô mà thôi. Lúc đó sẽ lấy chăn che đi nơi đó là được, mà khuôn mặt và biểu cảm của cô phải diễn cho giống đấy."
Hứa Di cắn răng đồng ý yếu cầu của hắn, Lạc Tu Minh nhanh chóng cởi hết đồ trên người ra trong phút chốc thì thân thể đã trần như nhộng rồi. Hai người chẳng thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914831/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.