Trên đời này sự lựa chọn mà chẳng trả giá cơ chứ, xem như cái giá phải trả của bản thân mình là sử dụng chung đàn ông với người phu nữ khác vậy như thế chẳng sao cả.
Có nói như thế nào đi chăng nữa thì hai người họ vẫn là vợ chồng còn Diễm An An cô chỉ là tiểu tam mà thôi. Nghĩ là như thế nhưng trong lòng cô vẫn có mất mát và buồn bã khó có thể che giấu được.
Khi lý trí Diễm An An đã có thì cơn đau đớn từ lòng bàn tay ập lên đầu làm cho cô bất giác rít rào một cái rõ đau. Đến giây phút này Diễm An An mới thật sự biết rằng thì ra trước giờ cô luôn dựa dẫm, ỷ lại, và mong chờ sự yêu thương và nuông chiều của Lạc Tu Minh.
Nhưng khi thấy hắn cùng Hứa Di như thế thì trong lòng cô nảy sinh sợ hãi nếu như Lạc Tu Minh không cần mình nữa có phải sẽ đuổi đi hay không ?.
Cái cảm giác trống vắng đó làm cho Diễm An An thật sự rất sợ hãi và đau đớn, càng nghĩ như thế Diễm An An lại không dám phiền đến cuộc vui của Lạc Tu Minh mà chỉ đi tới chiếc tủ nhỏ lấy dụng cụ xát trùng và băng bó lên thương.
Trong phút chống thì hai lòng bàn tay của Diễm An An đã như cách gà chiên gòn như rất buồn cười, nhưng mà thấy được hình ảnh đó Lạc Tu Minh không cười nổi là sợ chết khiếp.
Lạc Tu Minh hắn không hiểu tại sao Diễm An An có biểu hiện như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914829/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.