Minh Triết uống một ngụm rượu lớn rồi lại thở dài nhìn về phía Hứa Di đáp.
" Cuộc đời của tôi ấy à có nhiều thứ rất bất công, tại sao những thứ mà người khác sinh ra đã có được còn Minh Triết tôi cố gắng như thế chẳng nhận được cơ chứ ?"
Đầu óc Hứa Di mê ly có chút ảo giác tâm lý trở nên thoải mái hơn mà nhìn về phía Minh Triết hỏi.
" Thứ anh cần là cái gì chứ ? Có thể nói nghe một chút hay không ?"
Có lẽ do rượu quá nặng nên lời nói của hai người lúc này có chút không tỉnh táo, Minh Triết nhìn Hứa Di cười diễu cợt đáp.
" Thứ Minh Triết tôi cần là tiền chứ còn gì nữa chứ ? Nếu có tiền thì sẽ giúp được cho gia đình của Vãn Vãn, có như thế thì chúng tôi mới được ở bên nhau."
Ánh mắt mơ ảo của Hứa Di nhìn vào khuôn mặt ưa nhìn không quá đẹp kia của Minh Triết trong lòng bất giác nảy sinh một tia đồng cảm, tia đồng cảm này chẳng phải tình yêu mà chỉ là lòng thương tiếc cho mối tình chàng ý thếp của Minh Triết và Tịch Vãn mà thôi.
Hứa Di bất giác đưa bàn tay ra vỗ nhẹ vai Minh Triết an ủi nói.
" Trên đời này cái gì cũng có giá của nó cả, sống như anh tuy không có tiền nhưng lại được tư do làm điều mình muốn, dám yêu hận chẳng phải tốt hơn hay sao chứ ?"
Nói đến đây trong lòng Hứa Di có chút chán nản chỉ tay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914820/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.