Mà cho dù Minh Triết có cắn lén thì còn vệ sĩ bên ngoài hay sao chứ, nếu như tới mức đường cùng thì đem Tịch Vãn ra uy hiếp hắn. Hứa Di không tin hắn dám làm hại đến một sợi tóc của cô.
Nghĩ vậy nên tinh thần cô cũng thả lỏng đi không ít mà lại chiềm người vào trong men rượu nhiều hơn nữa, phía bên ngoài bầu trời đã dần về đêm khuya ánh mắt trăng tròn nhô lên cao bao quanh nó là những ngôi sao sáng trông rất đẹp mắt.
Phía dưới đừng chẳng còn người qua lại nhiều và chỉ là những ánh đèn mờ ảo làm cho con người ta muốn trèo lên giường mà ngủ một giấc thật ngon lành.
Phía bên trong lượng khách đã về hết nên bầu không khí trở nên tĩnh lặng chỉ còn Hứa Di đang ngồi uống lâu lâu lại nói chuyện với Minh Triết vài câu.
Phải nói Minh Triết vì mục tiêu câu cá của mình mà rất nhẫn nại ấy chứ ngồi nghe Hứa Di nói lảm nhảm những chuyện không vui và ủy khuất như thế nào làm hắn đau cả đầu.
Khi mọi người trong phòng đã về gần hết Minh Triết đầu óc có chút hoảng loạn nói.
" Hứa tiểu thư, cũng trễ lắm rồi chúng ta phải về đi thôi."
Hứa Di đầu óc lảo đảo lấy một cái hứa ánh mắt mơ hồ về phía Minh Triết đáp.
" Được, tôi có xe ở bên ngoài. Hay để người lái xe đưa anh về nhà cùng có được không ? Say như thế này nếu anh đi về một mình rất nguy hiểm."
Minh Triết cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914818/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.