Lạc Vũ chậm rãi bước đến trước mặt Tịch Vãn mặt đã đỏ bừng như màu máu nhìn rất đáng sợ, Tịch Vãn thấy như thế liền co rụt cỗ lại một mặt hoảng sợ.
Nhưng cô cũng không muốn giải thích gì mà sắc mặt càng trầm thấp như nặng ra nước vậy. Bởi vì cô biết những lời mà mình vừa nói Lạc Vũ đều nghe cả rồi.
Lạc Vũ thấy cô cúi đầu không nói gì trong lòng càng khó chịu mà quát lớn.
" Em mau vào phòng cùng tôi."
Nói xong Lạc Vũ liền nhanh chóng tiến vào trong phòng sắc mặt Tịnh Vãn sợ hãi mà đi phía sau, khi bước vào bên trong Tịch Vãn thuận tay khóa cửa lại thân thể rụt rè đi tới đứa trước chiếc giường lớn của hắn.
Lạc Vũ tựa lưng vào vách tường mà ngồi trên chiếc giường lớn ánh mắt hờ hững nhìn vào Tịch Vãn. Trong lòng hắn thật sự rất điên cuồng khi thấy cô quan tâm người khác như thế.
Nhưng càng phẫn nộ mà không đánh được Tịch Vãn thì trong lòng hắn lại uất ức mà nhìn cô giọng nói nhỏ nhẹ đến mức cực điểm.
" Nếu như em không muốn ở bên cạnh tôi thì sau khi sinh con xong chúng ta sẽ ly hôn, em có thể ở bên cạnh người mà em muốn anh không quản nữa."
Nói đến đây đôi mắt Lạc Vũ trở nên nghiêm túc và lạnh lẽo nói tiếp.
" Đương nhiên đến một ngày như thế, em sẽ không có một chút quan hệ gì với con mình cả. Bởi vì một người làm mẹ như em thật sự không xứng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914785/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.