Minh Triết thật sự chẳng phải gọi là yêu Tịch Vãn gì nữa mà trong đáy lòng hắn cô là tín ngưỡng, là trái tim, là lý trí và là động lực cho Minh Triết hắn phấn đấu. Vậy mà ngày hôm nay tín ngưỡng của Minh Triết đã sụp đổ rồi hắn sống còn ý nghĩ gì cơ chứ.
Ánh mắt Minh Triết ngẩng nhìn lên trần nhà như muốn thấy được những vì sao sáng trên bầu trời, muốn bắt được một khoảng khắc nào đó mà bàn thân đã bỏ lỡ.
Càng nghĩ hắn lại thờ dài một hơi nhìn vào điện thoại đáp lời Tịch Vãn.
" Vãn Vãn, anh thật sự không muốn em phải khó xử nữa. Nếu ở bên đó thật sự không tốt thì có thể về đây với anh nhé, Minh Triết anh tuy chẳng có gì cả nhưng nguyện vì làm tất cả."
" Ha..ha.."
Nói đến đây Minh Triết cười thành tiếng bên trong có tang thương mà bất lực lại nhẹ nhàng có chút yêu thương nói tiếp.
" Vãn Vãn, anh biết em có gia đình phải lo thêm cả đứa con trong bụng nên chẳng thể cùng anh được nữa. Anh không trách em, chỉ là nếu sau này Lạc Vũ có tức giận không vui thì em hãy xem anh ta là tín ngưỡng mà tôn thờ, như thế em mới không bị đánh. Nếu như một giây phút nào đó em cảm thấy mệt mỏi thì cứ bên bên anh."
Mà đầu truyền bên kia hàm răng Tịch Vãn cắn chặt vào nhau như muốn rỉ máu, nước mắt trên đôi mi không ngừng rơi xuống như cố nén để không phát ta tiếng động. Đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914710/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.